🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hán Thủy tĩnh mịch, yên ả như gương. Bóng thuyền, bóng núi, bóng đèn, bóng cây phản chiếu dưới lòng sông.



Nhưng không có bóng người.



Người hầu hết đã ngủ rồi, chỉ còn vài ngọn đèn nhỏ thê lương treo cao trên lầu.



Đèn đuốc hai bên bờ sông toát lên vẻ cô đơn lạnh lẽo. Ôn Nhu vẫn không trở về.



Xa xa có người quăng lưới, lặng lẽ như tiếng thở nhẹ nhàng khi đang ngủ.



Trên lầu có người thổi sáo, làm bạn với trăng, cô quạnh nhìn dòng sông.



Ôn Nhu, Ôn Nhu, cô đã đi đâu?



Vương Tiểu Thạch hơi lo lắng.



“Chúng ta cần phải nhẫn nại.” – Vào lúc nhá nhem tối, Bạch Sầu Phi đã nói với hắn như vậy: “Ta thấy khách trên thuyền này cũng có lai lịch, không phải bình thường. Đêm nay đám chèo thuyền giả trang này nhất định sẽ động thủ. Chúng ta quan sát một chút rồi hãy ra tay. Nói không chừng mục tiêu của những tên hèn hạ này không chỉ là chiếc thuyền đó, biết đâu còn nhắm đến những thuyền lân cận như chúng ta.”



Bạch Sầu Phi chủ trương chờ đợi.



Vương Tiểu Thạch lăn qua lăn lại, cũng không biết đang nghĩ gì, trong lòng luôn cảnh giác, thủy chung không thể chìm vào giấc ngủ.



Xa xa vang lên tiếng mõ canh đầu.



Bỗng nhiên, mạn thuyền hơi trầm xuống.



Vương Tiểu Thạch biết cao thủ đã đến, liền xoay người bật dậy.



Một bóng người lướt nhanh qua cửa sổ.



Hai tay Vương Tiểu Thạch liền phá tan song cửa, một tay nắm chặt cổ người tới, một tay vươn về

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2616908/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.