Mộ Vân Triệt thở phì phì vì tức giận. Cái tên khốn kiếp đó dám hôn con thỏ ngốc của anh. Anh nhất định phải chôn sống cậu ta! La Tâm Di nhìn anh đằng đằng sát khí, rất biết điều mà ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Bất quá, ai nói nằm im là không dính đạn? Anh vừa về tới nhà đã quăng cô lên giường, gằn giọng hỏi:
“Ngoài hôn ra, hắn ta còn chạm vào những chỗ nào của em nữa?”
“Anh ta… còn nắm tay trái của em.” La Tâm Di sợ sệt báo cáo.
“Khi hôn có đưa lưỡi vào miệng em không?”
“Không có!” Cô kích động la lên “Ngoài Vân ra em không muốn ai hôn hết!”
Lửa giận của Mộ Vân Triệt thoắt cái giảm đi một nửa, bất quá, phải ‘tẩy trùng’. Anh kéo La Tâm Di vào phòng tắm, mở vòi sen xả nước lên người cô.
“A! Vân! Nước lạnh quá. Mở nước nóng lên được không?”
“Nước lạnh mới có thể tẩy sạch người em.”
Anh điên cuồng phun nước lên người Tâm Di. Một lúc lâu sau không thấy cô phản ứng mới ngẩng đầu lên nhìn, bàng hoàng phát hiện trên mặt con thỏ ngốc của anh đã đầy nước mắt. Mộ Vân Triệt vội ném vòi sen trong tay đi, luống cuống lau nước mắt cho cô.
“Anh xin lỗi! Đều là lỗi của anh! Em đừng khóc!”
“Vân! Anh ta chỉ hôn được ở ngoài, em không có bẩn! Thật sự không có bẩn!” Cô òa lên khóc nức nở.
Anh hối hận vô cùng. Anh điên rồi mới có thể nổi nóng với cô. Cô mỏng manh và dễ tổn thương như vậy, anh lại không chút để ý mà phát tiết tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-tinh/180813/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.