La Tâm Di gọi cho Mộ Vân Triệt để nói cô cùng La Lệ ra ngoài một chút nhưng không thể liên lạc được, cô đành để lại lời nhắn cho anh.
“Vân! Chị La Lệ kêu em ra ngoài uống với chị ấy ly nước. Anh nói mọi chuyện đã giải quyết tức là em có thể cùng chị ấy ra ngoài đúng không?”
Đợi một lúc vẫn không thấy hồi âm, La Tâm Di đành đi với La Lệ. Chị mà sinh khí nhất định sẽ đánh cô. Cô phải ngoan ngoãn không chọc chị giận.
Mộ Vân Triệt đến công ty rồi mới phát hiện ra điện thoại hết pin tắt máy. Vừa sạc lên, nhận được lời nhắn của Tâm Di, anh như phát điên chạy về nhà nhưng đã muộn. La Tâm Di đã đi với La Lệ. Mộ Vân Triệt không hiểu nỗi, bằng La Lệ bây giờ không thể nào tự tay bắt cóc Tâm Di được, cô ta đang bị truy nã. Trừ khi cô ta có đồng bọn. Nhưng người đó là ai chứ?
Gọi cho cảnh sát, rồi báo tin cho Bạch Diễm. Bạch Diễm không thể không cảm thán:
“Cô vợ nhỏ của cậu có duyên với hai chữ bắt cóc này quá nha. Tại sao cậu gây họa, mà người hứng chịu luôn là cô ấy chứ?”
“Đừng có ở đó nói mát! Mau huy động quan hệ của cậu với cục cảnh sát giúp tôi đi!”
Lòng Mộ Vân Triệt như lửa đốt. La Lệ không như Hoằng Lâm, cô ta nhất định không bỏ qua cho Tâm Di. Trong một nhà kho tối tăm cũ nát, La Tâm Di bị trói nằm trên mặt đất. Cánh cửa cũ nát của nhà kho bị mở ra, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-tinh/1533721/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.