Lâm Khước Li bước vào nhà kho, khẽ nhíu mày.
Có lẽ vì đây là nhà kho nên bốn phía không có cửa sổ, ánh sáng khá u ám, nhìn quanh đều thấy có chút rùng rợn.
Lâm Khước Li quay đầu lại, lập tức thấy vị thành chủ vốn mập lùn đột nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng kỳ dị, dung mạo cũng bắt đầu thay đổi.
Ngũ quan của gã bắt đầu vặn vẹo, cả người run rẩy, miệng phát ra những âm thanh quái lạ.
Lâm Khước Li lập tức cảnh giác, lùi về sau vài bước.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Lâm Khước Li cảm thấy bất an. Từ khi xuyên thư đến giờ, cậu gần như đi hai bước là gặp nguy hiểm, trốn cũng trốn không thoát khiến cậu thật sự tê cả người.
Ban đầu cậu còn định chạy ra ngoài gọi Thiên Tuế đến, nhưng lại thấy thành chủ kia đột nhiên đứng thẳng dậy, nghiêng đầu cười nham hiểm nhìn cậu: "Thế nào? Giả làm người chính đạo mãi, nghiện luôn rồi hả? Đến mức quên mất bản thân là ai, còn muốn diễn vở sư đồ thâm tình sao?"
Lâm Khước Li khựng lại, trừng to mắt nhìn thành chủ.
Cái gì cơ?!
Thành chủ lạnh lùng cười: "Nghe nói gần đây ngươi sai đám ảnh vệ đi điều tra ta? Không cần phiền toái thế đâu, muốn biết thì trực tiếp hỏi ta là được."
Lâm Khước Li cũng cười lạnh: "Hỏi ngươi, ngươi sẽ thật thà khai ra sao?"
Sau đó cậu âm thầm gọi: "Đại Tráng! Khẩn cấp triệu hồi Đại Tráng! Cái quỷ gì đây vậy?!"
Nhìn thì giống Ma tộc, nhưng sao vòng tay lại không có phản ứng?!
【Chờ tôi xem quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-su-ton-song-tu-sau-do-mang-con-chay/5213665/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.