Lâm Khước Li vẫn ngủ thêm hai canh giờ mà không có ai đến đánh thức cậu.
Sau khi tỉnh dậy, cậu vội vàng thu dọn hành lý, chuẩn bị cùng Hạ Lan Tuyết lên đường trở về Vạn Kiếm môn.
Trong lúc thu dọn, cậu nhìn thấy ngoài cửa có người đang đứng, là Tưởng Lợi.
Tưởng Lợi mấy ngày nay cũng ở lại giúp đỡ, Lâm Khước Li cảm thấy hình như hắn ta rất hay xuất hiện bên cạnh mình, ví dụ như lúc mang cơm, mang nước, chắc là nhiệm vụ của hai người cũng tương tự nhau.
"Ngươi sắp đi rồi à?" Tưởng Lợi gãi đầu. Hắn ta vốn là người cao lớn, thật thà, không giỏi giấu cảm xúc, lúc này nhìn Lâm Khước Li, vẻ mặt mang chút buồn bã.
Nhiều ngày nay Lâm Khước Li quá thân thiện, khiến hắn ta gần như quên mất rằng người trước mặt mình là một tiểu tiên nhân.
Lâm Khước Li gật đầu: "Đúng vậy. Những ngày qua cảm ơn Tưởng đại ca đã chăm sóc ta, thật vui vì được quen biết một người bạn như huynh."
Tưởng Lợi càng thêm buồn: "Chúng ta... còn có thể gặp lại không?"
"Nếu ta có dịp xuống núi, sẽ đến tìm huynh cùng dì Vương và chú Vương chơi nhé?" Lâm Khước Ly cười hì hì: "Có cơ hội mà!"
"Ừm..."
Tưởng Lợi lấy ra một hộp điểm tâm đưa cho cậu: "Mẹ ta làm đó, có thể hơi đơn giản, không biết công tử có thích hay không, nhưng..."
Hắn ta lại gãi đầu. Những loại điểm tâm sang trọng của nhà giàu hắn ta không làm được, đây là thứ tốt nhất mà hắn ta có thể mang ra.
Lâm Khước Li tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-su-ton-song-tu-sau-do-mang-con-chay/5213650/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.