Lâm Khước Li bắt chước Hạ Lan Tuyết, ngồi khoanh chân đối diện với hắn, ngoan ngoãn chờ chỉ dạy.
Hạ Lan Tuyết nhắm mắt nói: "Cho dù ngươi không bị tiếng chuông đồng ảnh hưởng, nhưng bên cạnh vẫn có người quan sát, tránh để xảy ra tình huống bất ngờ, ngươi vẫn nên học vài khẩu quyết trừ tà để phòng thân."
"Không sao đâu, sư tôn luôn ở bên cạnh đệ tử mà." Lâm Khước Li tươi cười nói: "Đệ tử chỉ cần ngồi yên là được!"
Hạ Lan Tuyết khẽ nhíu mày: "Nếu cứ giữ mãi thái độ ỷ lại như vậy, sau này ngươi định làm sao mà tự lập?"
"Ta không muốn tự lập, ta muốn mãi mãi ở bên sư tôn." Lâm Khước Li dịu giọng nói: "Chỉ cần có sư tôn ở bên là đủ rồi."
Lời này cậu nói là thật lòng, dù sao cậu cũng không định ở mãi nơi này. Mục tiêu của cậu chỉ là ngủ với Hạ Lan Tuyết rồi chạy thôi.
Hạ Lan Tuyết nhíu mày chặt hơn, sắc mặt cũng dần lạnh đi.
Lâm Khước Li lập tức nhận ra có gì đó không ổn, ngồi thẳng dậy nói: "Học, học ngay!"
Hạ Lan Tuyết suýt thì bật cười.
Sống cả ngàn năm, trên đời này có biết bao tu sĩ tha thiết muốn được bái vào Vạn Kiếm môn mà không có duyên, thế mà giờ đây, hắn lại phải ép tên đệ tử bướng bỉnh này chịu học.
Lâm Khước Li ngoan ngoãn cùng Hạ Lan Tuyết học vài khẩu quyết, nhưng khi thực hành thì hai tay cứ lúng túng, ngón trỏ và ngón giữa dính vào nhau.
Cậu thử đi thử lại rồi chìa hai tay ra trước mặt Hạ Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-su-ton-song-tu-sau-do-mang-con-chay/5213646/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.