Mặt của Hạ Lan Tuyết không chút cảm xúc, chẳng buồn liếc cậu lấy một cái, chỉ tùy ý xoay tràng hạt trong tay, bình thản hỏi: "Cơ thể ngươi ổn chứ?"
Lâm Khước Li vội vàng gật đầu liên tục: "Còn, còn, hôm nay là có thể bắt đầu tu luyện rồi ——"
"Nếu đã khỏe, thì tông môn ta không giữ người làm tạp vụ." Hạ Lan Tuyết thu chân lại, hơi ngẩng cằm lên, liếc sang đệ tử tạp dịch bên cạnh: "Kỷ Thuần, nếu hôm nay cậu ta còn không đi, thì gọi người áp giải cậu ta về tộc Trường Minh."
Tên đệ tử tạp dịch tên Kỷ Thuần lập tức đáp: "Tuân lệnh."
Lâm Khước Li: "?"
Vậy thì khác gì đưa ta lên đoạn đầu đài đâu!?
"Sư tôn ——"
Hạ Lan Tuyết đã xoay người về phòng, "bang" một tiếng, cửa đóng lại, tiếng vang hòa lẫn trong gió tuyết, cuốn theo một luồng gió lạnh vút qua.
Kết giới bao quanh bốn phía, không gian yên tĩnh đến cực điểm, chỉ chờ Lâm Khước Li tự giác rời đi.
Làm nũng thất bại, Lâm Khước Li lạnh đến rùng mình.
Chưa nói đến chuyện thân thể Ma tôn này cậu vẫn chưa thích ứng, mà cho dù có thích ứng thì cậu cũng không dám vận dụng linh lực ma tu ở ngoài cửa Hạ Lan Tuyết.
Cậu xoay người định quay lại phòng, vừa nghĩ vừa tìm cách ở lại.
Ngay khi sắp bước ra khỏi kết giới của Hạ Lan Tuyết, hệ thống bỗng nhắc nhở: 【Ký chủ, kết giới này vừa bị Đạp Tuyết tiên tôn động qua, giờ nó thành kết giới một chiều rồi, cậu mà đi ra thì không vào lại được đâu.】
Thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-su-ton-song-tu-sau-do-mang-con-chay/5213634/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.