Cho dù Mễ Tiệp khổ sở hối hận cỡ nào, chuyện nên xảy ra vẫn sẽ xảy ra, người nên đến vẫn sẽ đến, sau khi vượt qua quãng đường khá dài thì cuối cùng cũng đến bờ bên kia, mà anh Khoan cuối cùng cũng xuất hiện.
Một loạt tiếng bước chân dừng lại, bên ngoài đột nhiên yên lặng, một giọng nam chậm rãi vang lên, anh ta nói: “Đức thúc, đã lâu không gặp.”
Sau khi xa cách năm năm, lại lần nữa nghe được anh Khoan có chút nhỏ giọng nói chuyện như vậy thì Mễ Tiệp đã không thể hình dung tâm tình của mình, sau khi anh Khoan đi lúc đêm khuya yên tĩnh cô từng không cách nào ngủ yên, cô đã từng tưởng tượng tình cảnh lúc cô và anh Khoan gặp lại lần nữa, cô có thể sẽ kích động, sẽ vui mừng, sau khi yêu nhau và ở chung với Quách Bách Vĩ, cô lại bắt đầu sợ hãi, lo lắng, nhưng cho tới bây giờ cô đều không nghĩ tới mình sẽ trấn tĩnh như thế.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi chờ đợi anh Khoan xuất hiện, cuộc sống hơn hai mươi năm của Mễ Tiệp này giống như phim tài liệu lặp đi lặp lại ở trong đầu, Mễ Tiệp rất hiểu rõ mình, cô biết coi như ông trời cho cô thêm một cơ hội làm lại từ đầu lựa chọn sinh hoạt thế nào, cô vẫn sẽ chọn đi vào con đường hắc đạo, vì thay đổi trạng thái cuộc sống của mình mà đi theo nhiều người đàn ông khác nhau, cô ham hư vinh, tôn thờ những ngày tháng ngợp trong vàng son, sự xuất hiện của anh Khoan đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-long-nam-nu/1877127/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.