Edit: Thanh Hưng
Mễ Tiệp không có một chút hơi sức rầm rì nằm ở trên giường, hơi lạnh của máy điều hòa không khí không thể nào xua tan đi hương vị tình ái ở trong phòng, Quách Bách Vĩ vùi mặt ở cổ Mễ Tiệp, vẫn không nhúc nhích. Mễ Tiệp cất tiếng hỏi: “Đang ngủ?”
Quách Bách Vĩ thở ra một hơi, vô lực nói: “Em thật là một yêu tinh, sắp ép khô anh rồi.”
Mễ Tiệp nhún vai cười giống như là một yêu tinh thực sự: “Anh thoải mái ngây người chứ?”
Quách Bách Vĩ giơ tay lên vuốt ve mặt của Mễ Tiệp, thâm tình hôn miệng của cô, hàm hồ nói: “Ừm, thoải mái ngây người, anh muốn em thế nào cũng không đủ, đừng hấp dẫn anh nữa, nếu lại làm một lần anh nhất định sẽ xong đời.”
“Nói giống như em quyến rũ anh ấy.”
“Không phải như vậy sao? Anh đây vừa mới chảy mấy lít máu tươi, cộng thêm hai ngày nay lại chảy mấy lít máu, còn muốn anh sống hay không đây.”
Mễ Tiệp cười nham nhở nói: “Nghiêm chỉnh mà nói, phải nhanh chóng đi mua thuốc ngừa thai, nếu làm không tốt giờ này sang năm là có đứa bé gọi anh bằng cha rồi đó.”
Quách Bách Vĩ cúi đầu cười ra tiếng, dịu dàng vuốt ve làn da bóng loáng trên bụng của Mễ Tiệp: “Vậy thì tốt, mẹ anh khẳng định kích động đến mức rơi lệ, cuối cùng cũng có đứa cháu để có thể chơi đùa rồi.”
Mễ Tiệp lại nhìn đồ trong tay một chút, nghi ngờ nói: “Quách Bách Vĩ, anh thật
có tiền đấy, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-long-nam-nu/1877101/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.