Edit: Thố Lạt
Mễ Tiệp cứ ngủ ngủ tỉnh tỉnh suốt cả đêm, thức dậy liền ngó ra cửa sổ, xem thử phòng ngủ của Quách Bách Vĩ ở bên kia đường có ánh đèn hay không, không thì lại khoác thêm áo ngủ chạy xuống sân, nhìn xem trên đường có xe của anh hay không, vừa thấy không có, trong lòng liền cảm thấy bất an. Nhớ lại lúc trước anh về lúc nửa đêm, vừa trở vào nhà liền nghĩ, không phải anh ta từng nói có khi phá án phải tăng ca đến nửa đêm sao, hay lại có nhiệm vụ quan trọng nữa? Nhưng cũng không thể không báo một tiếng được.
Nhìn chằm chằm lên trần nhà, Mễ Tiệp căm hận mắng Quách Bách Vĩ không có lương tâm kia một hồi, cho dù anh tự chết đói, dù sao cũng phải tuân thủ lời hứa hỏi xem tôi có ăn cơm chưa chứ; ý nghĩ vừa chuyển, lại có chút lo lắng, hơn nửa tháng nay Quách Bách Vĩ không giống như vậy, có phải đã xảy ra chuyện gì không?... Mễ Tiệp giật mình sửng sốt vội phất tay, bất giác thốt lên: "Đoán mò cái gì chứ." Giọng nói có chút lớn, dọa chính cô giật mình trước, lại nhớ tới đêm hôm đó Quách Bách Vĩ nằm trên người mình kích động không thôi, đôi bàn tay không thành thật kia nắm trên ngực mình, nóng hổi, còn có cảm giác vùng lên của vật rất đàn ông rất đàn ông kia ở bên hông, cách lớp quần áo mỏng manh cũng có thể cảm thấy được, nó đang không an phận nhảy bắn lên, cứng rắn như thanh sắt, trên đỉnh rất đau.
Mễ Tiệp "hô"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-long-nam-nu/1877093/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.