“Kết hôn với tôi 1 ngày thì được 10 triệu, cô nghĩ sao.”
“Tôi đồng ý!”
Bạch Uyển Ngưng lập tức ký vào hiệp ước ở trên bàn trà.
Chẳng phải chỉ là 100 ngày mất tự do thôi hay sao?
Chỉ cần có tiền chữa bệnh cho mẹ cô thì có xá gì.
Bạch Uyển Ngưng ký giấy xong lập tức đứng dậy, cô đưa tờ hợp đồng đó cho Lục Kỳ Dương, thấy hắn ta cũng ký xuống thì lúc này cô mới trút được gánh nặng trong lòng.
Lục tổng ký xong lập tức đặt tờ giấy đó vào trong ngăn bàn, hắn kéo tay cô, ép cô ngồi lên đùi hắn, bàn tay còn lại của hắn
men theo sống lưng Bạch Uyển Ngưng rồi vuốt ve dần lên phía trên.
“Anh làm cái gì vậy hả?”
Bạch Uyển Ngưng sống tới hai mươi mốt năm rồi còn chưa bị ai sờ mó như vậy.
Cô đánh bật bàn tay của người đàn ông đó ra, nhưng ngay sau đó lại bị Lục Kỳ Dương đè hẳn xuống sô pha, một bàn tay khác đặt lên đùi cô.
“Làm gì? Đương nhiên là làm chuyện mà vợ chồng nên làm rồi.”
Bạch Uyển Ngưng cứng người, không ngờ sẽ nhận được câu trả lời như thế.
Cô đẩy tay Lục Kỳ Dương ra nhưng lại bị hắn ta tóm lấy một lần nữa, ngay sau đó, hắn bế bổng cô lên rồi đi về phía phòng
trong.
Lục Kỳ Dương ném cô xuống giường.
Ngay sau đó hắn lập tức nằm đè lên người cô, bàn tay hư hỏng bắt đầu thoát quần áo của cô ra một cách nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-hon-tong-tai-phuc-hac-that-xau-xa/3033375/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.