Trong lớp giáp huyết khí, tiếng Tây Sắc phát ra âm u gai tợn hết sức:
- Biên thùy Trùng Khánh? Ha ha! Có hàng trăm hàng ngàn chuyện biên thùy.Chúa Ma Vương sao nhớ được? Mi hỏi về quá khứ? Thằng ngốc! Từ lúc ra đời mi có nhơ mỗi bữa cơm ăn rải rác trong thiên hạ không? Mặt sắt!
Tây Sắc hét lên như sấm, dùng tận lực vùng mạnh thân hình bẻ gỡ thế khóacủa Minh Thần. Sức vùng như núi xô, nhưng chàng trai vẫn khóa chặt nhưđóng đinh vào Hồng Cầu Quẩy, tuy vậy chàng vẫn theo đà vùng bắn vọtngười đi, cả hai như trái cầu tung xuôi lộn ngược, bắn cao vật thấphuỳnh huỵch rung chuyển căn đền như hai tên khổng lồ đánh vật, tưởng kẻkhác dẫu mặc giáp sắt cũng phải dập giáp, nát thây như chơi.
Đông Âm ngày trước đã có lần rượt bắt Võ Minh Thần, đánh nhau với Tây Sắc,giờ cứ coi qua bản lĩnh của nó không khỏi ghê thầm thấy lợi hại gấp mười lần trước, rõ ràng trong thiên hạ khó có người nào địch lại nổi, nếukhông luyện đuợc "càn khôn bí pháp"! Tính từ chỗ nàng ẩn vào trong đềnkhoảng cách độ vài thước, nhưng sức nóng, lạnh hắt ra, đứng như thườngkhông chịu thấu, phải vận hàn khí tiết ra mơi xong.
Đang theodõi, thình lình khối huyết khí đỏ bắn rầm ra giữa khung cửa, áp khí hấtmạnh, nóng lạnh lạ thường, Đông Âm nhanh mắt nhảy vọt ra xa. May thayđúng lúc đó Tây Sắc thổi phì ra một luồng huyết khí đánh trúng vào chỗnàng đang ẩn đánh rầm một tiếng vỡ luôn bức tường thấp ngoài hành lang,luồng huyết khí có cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-han-rung-xanh/2122281/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.