"Khụ khụ, " Nhiễm Phương xoay người, che lại Cơ Liệt Thần và Lâm NhượcKỳ ở trên giường. Sắc mặt nghiêm nghị nói, "Chuyện này. . . . . . Ách,Heber, làm điểm tâm xong chưa?"
"Hả?" Heber không cách nào theo kịp Nhiễm Phương đột nhiên đổi chủ đềmột lúc sau, bối rối ngẩn ngơ, mới bừng tỉnh, "A, bà chủ, bà nói điểmtâm à? Đã làm xong rồi, đang chờ cậu chủ và mợ chủ nhỏ xuống lầu ănđấy."
Nhiễm Phương gật đầu một cái, "Rất tốt, đi phòng ăn chuẩn bị một chút,dọn chén đũa sẳn, một lát cậu chủ và mợ chủ nhỏ sẽ xuống lầu ăn cơm."
"Vâng, bà chủ." Heber lau mồ hôi trên trán một cái, nhịn cười liếc mắtnhìn một cậu chủ nào đó ở trên giường, xoay người dẫn hai người làm đira.
Nhiễm Phương bảo người làm cũng đi xuống lầu, lúc này mới chậm rãi đóngcửa phòng, nghĩ đi nghĩ lại cái gì, mở cửa phòng dặn dò, "Tiểu Thần, con nhanh lên một chút! Chớ làm chậm trễ Nhược Kỳ, phụ nữ có thai không thể không ăn điểm tâm!"
Nghe vậy, Lâm Nhược Kỳ đậy chăn nằm trên giường không dám làm ra một cử động nhỏ nào, thân thể cứng ngắc, toàn thân đổ mồ hôi !!
Cơ Liệt Thần cảm thấy cô cứng ngắc, không khỏi mỉm cười.
Môi hình cung cong lên, anh cất giọng trả lời, "Con biết rồi, mẹ!"
Nhiễm Phương cau mày, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu một cái, lúc này mới nhẹ nhàng khép cửa lại. . . . . .
Cơ Liệt Thần nghiêng đầu nhìn về phía cô gái nhỏ ở bên cạnh co rúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gat-co-vo-nho-de-yeu/2375054/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.