Cô nhanh chóng chạy về phía cửa, nhưng mới bàng hoàng phát hiện là cửa lại không mở được.
Nghe tiếng bước chân của Minh Triết đang tiến về phía mình, cô có chút hoảng loạn, đưa tay sờ lên cánh cửa.
Thật không thể ngờ, anh đã dùng một cái ổ khóa rồi móc nó vào cánh cửa, vì thế cô không thể mở cửa để chạy ra ngoài được.
Minh Triết lại lần nữa ôm lấy cô vào lòng.
Giọng nói trầm thấp thì thầm vào tai cô, còn kèm theo đó là vài phần đắc ý, trêu ghẹo :“ Bị nhốt rồi à ?”
Quỳnh Chi giậm chân xuống sàn nhà, tức giận lên tiếng : “ Anh mau thả em
ra!"
Minh Triết hôn lên má cô : “ Sẽ thả ra, nhưng chừng nào em hết giận thì anh sẽ
tha."
Quỳnh Chi lúc này đã tức giận đến mức lồng ngực phập phồng.
Trong bóng tối, giọng của Minh Triết lại vang lên : “ Được rồi chịu thua em đấy. Chìa khoá ở trong túi quần của anh, em kiếm được thì anh sẽ thả em ra.
Quỳnh Chi cắn môi, chần chừ một chút cũng quyết định xoay người lại sờ tay vào trong túi quần của Minh Triết tìm chìa khóa.
Bỗng nhiên, giọng nói khàn đặc của anh vang lên : “ Quỳnh Chi, anh kêu em tìm chìa khoá mà, em sờ cái gì vậy ?”
Thật sự, Quỳnh Chi không biết mình vừa sờ trúng cái gì nữa.
Cô giật mình vội vàng thu tay về, bối rối nói : " Tối quá em ...em không thấy gì."
Minh Triết khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gan-rom/3712859/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.