Minh Triết không khỏi hoảng sợ ôm lấy Quỳnh Chi vào trong ngực mình, giọng của anh khế vang lên bên tai cô, có chút vang xin : " Tôi không có..phải làm sao thì cô mới tin tôi đây ?"
Quỳnh Chi đẩy anh ta ra nhưng không được, liền chuyển sang đánh đấm túi bụi vào người anh ta, làm mọi cách để anh ta buồng cô ra.
Nhưng đều vô ích.
Minh Triết đột nhiên cúi xuống hôn lên môi cô, ghì chặt cô vào trong lòng ngực của anh.
Quỳnh Chi không thể nào tránh né được nụ hôn của Minh Triết.
Cô đang bực mình, vậy mà anh ta lại hôn cô, còn hôn một cách rất mạnh bạo như thể muốn nghiền nát môi của cô ra.
Cô thực rất rất muốn mắng anh ta, nhưng âm thanh phát ra từ miệng lại toàn là những tiếng ú ớ khiến cô phải tự giác đỏ mặt.
Qua một lúc, đôi môi của hai người mới tách ra, hơi thở nóng bỏng của cả hai đan xem vào nhau.
Bầu không khí có vẻ đã dịu đi đôi chút.
Minh Triết nhìn cô, ánh mắt rất đổi dịu dàng, quyến luyến hôn lên mặt cô, khẽ này nỉ: " Vợ đừng giận nữa !"
Quỳnh Chi trừng to đôi mắt đang đỏ hoe nhìn người trước mặt.
Cô đưa tay lên lau môi của mình, cố tỏ ra đáng sợ : " Ai là vợ của anh ?"
Minh Triết nhìn thấy dáng vẻ giận dỗi của cô thì mỉm cười, không nhịn được mà hôn lên môi cô thêm một cái nữa.
Quỳnh Chi giận dỗi, xoay mặt sang hướng khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gan-rom/3701342/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.