Mẹ và Quỳnh Chi không thể ngờ, Minh Triết như vậy mà đi tận hơn nửa đêm vẫn chưa về nhà.
Cả cô và mẹ đều rất lo lắng, không ai ngủ được, mà ngồi ở phòng khách đợi Minh Triết về.
Mẹ lúc này mới quay qua nói với Quỳnh Chi :" Con lấy điện thoại ra gọi cho nó thử coi. Cái thằng này, đi chơi gần một giờ sáng vẫn chưa chịu về, mẹ nhất định phải chửi nó một trận."
Quỳnh Chi nghe theo lời mẹ, lấy điện thoại ra gọi cho Minh Triết.
Cuộc gọi thứ nhất anh không bắt máy, Quỳnh Chi gọi thêm một cuộc nữa nhưng vẫn y như lần đầu.
Cô lắc đầu, nói với mẹ : "Anh ấy không chịu bắt máy."
Mẹ chồng nghe vậy càng thêm bực mình thằng con trai này.
Bất chợt chuông cửa vang lên inh ỏi.
Nghĩ Minh Triết đã về, mẹ chồng liền kêu bé Hân chạy ra mở cổng.
Hân chạy ra mở cổng xong lại hớt hải chạy vào nhà : "Bà..bà ơi, không xong rồi.."
Con bé không biết đã nhìn thấy cái gì mà lắp bắp nói không được một câu hoàn chỉnh.
Mẹ chồng nhìn thấy bé Hân như vậy liền vội vàng hỏi : "Không xong cái gì ? Có phải cậu của con về không ?"
Bé Hân gật đầu.
"Về thì được rồi, con hớt hải cái gì vậy ?" Đột nhiên bà suy nghĩ đến chuyện chẳng lành, vội vàng đứng dậy hỏi :
"Cậu con xảy ra chuyện gì rồi hả ?"
Nghe mẹ chồng hỏi có phải Minh Triết xảy ra chuyện gì, trái tim Quỳnh Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gan-rom/3701339/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.