Kết thúc kỳ nghỉ lễ, mọi người thu dọn đồ đạc trở về nhà.
Đến giờ cơm chiều.
Mẹ chồng vẫn còn hậm hực vì cái chuyện Minh Triết méc với ba nó.
Bà thật sự nuốt không trôi cơm : “ Con trai, con thật có hiếu với mẹ”
Minh Triết bên đây đã buông đũa xuống, nói với mẹ : “ Mẹ à, mẹ cũng đã có tuổi rồi đấy.”
“ Có tuổi thì đã sao ? Con nên nhớ, mẹ là người đẻ ra con đó, dám ngồi ở đây mà nói như vậy với mẹ à ?”
Minh Triết nhăn mặt nói : “ Con mặc kệ, mẹ muốn làm sao thì tùy mẹ nhưng đừng có làm hư vợ con.”
Quỳnh Chi bên này không khỏi sững sờ, vì tự nhiên bị lôi kéo vào cuộc cãi vã của hai người họ.
Bữa cơm kết thúc không mấy suôn sẻ.
Quỳnh Chi tắm rửa sạch sẽ xong thì bước ra ngoài.
Minh Triết đang ngồi chơi game trên giường của cô, đã vậy nửa thân trên còn để trần, bên dưới chỉ mặc một chiếc quần đùi.
Quỳnh Chi cuối cùng cũng không nhịn được mà lên tiếng góp ý : " Này, anh đi vào phòng của tôi thì ăn mặc cho đàng hoàng được không vậy ?"
Minh Triết rời mắt khỏi màn hình điện thoại, ngước lên nhìn cô, giở giọng lưu manh nói : " Tôi còn mặc là mừng cho cô rồi đấy."
Quỳnh Chi có chút nói không nên lời, mà có lẽ cũng đã quen với mấy lời lẽ như này của anh ta, cho nên cô cũng sốc cho lắm.
Quỳnh Chi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gan-rom/3687878/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.