Sáng ngày hôm sau.
Mẹ chồng đi qua gõ cửa phòng, bảo Quỳnh Chi : “ Con thay đồ đi, chúng ta đi chơi.”
Quỳnh Chi gật đầu “ Dạ” một tiếng với mẹ.
Mẹ chồng cô lại hỏi : “ Thằng Triết thức dậy chưa con ?”
Quỳnh Chi lắc đầu, nói : “ Anh ấy còn ngủ, để con gọi anh ấy dậy.”
Mẹ chồng ngăn cản cô lại, bảo : “ Thôi, thôi cái tật thằng đó ngủ tới trưa trời trưa trật mới dậy. Con gọi mắc công mặt mày nó nhăn nhó, nhìn thấy mất hứng đi chơi lắm. Hai mẹ con mình đi thôi.”
Thế là, Quỳnh Chi và mẹ ăn sáng ở khách sạn trước sau đó mới đi lòng vòng chơi, tham quan ngắm cảnh.
Mẹ chồng còn chụp rất nhiều hình để về đăng lên facebook.
Đến trung tâm thương mại, mẹ chồng mới kéo cô vào trong nói : “ Quỳnh Chi, vào đây đi. Mẹ mua cho con mấy bộ đồ.”
Quỳnh Chi vội từ chối : “ Dạ thôi mẹ, đồ của con có nhiều rồi.”
Mẹ chồng cau mày nói : “ Nhiều cái gì mà nhiều. Con xem tối ngày con chỉ mặc quần tây áo sơ mi, con mới có hai mươi mấy tuổi thôi mà gu thời trang còn thua mẹ nữa.”
Mẹ chồng kéo cô đi vào trong, gặp đồ gì thấy hợp điều mua hết cho cô.
Một hồi sau, hai tay cô nào là túi lớn, túi bé đều có đủ.
Bất chợt, mẹ nhớ ra một chuyện : “ À, con có đem theo đồ bơi không ?”
Quỳnh Chi lắc đầu.
Thấy vậy mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gan-rom/3687876/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.