Bị thằng con trai quấy rầy cả buổi sáng, gần đến chiều thì Quỳnh Chi cũng về nhà.
Bà nhìn thấy cô mà mừng muốn rớt nước mắt.
Quỳnh Chi bước vào trong nhà, thấy mẹ chồng đang ngồi ở phòng khách, cô liền nói : “ Thưa mẹ con mới về.”
Mẹ chồng gật đầu một cái rồi có chút tủi thân mà kể lại : “ May là con về rồi, cứ con mà không về là mẹ bị chọc tức đến mức đập đầu vô tường luôn đó. Mẹ sắp chịu hết nổi rồi ! ”
Quỳnh Chi đứng ngây người ra đó, không hiểu mẹ chồng đang nói cái gì nữa.
Lúc này, bà quay qua đá vào chân Minh Triết mấy phát, liếc nhìn một cái. Dường như bị thằng con trai lải nhải từ hôm qua đến bây giờ khiến bà rất tức, liền nói : “ Kìa, vợ mày về rồi kìa. Nôn lắm mà, sao nãy giờ im lặng vậy hả ? Sao không nói gì đi ? Mày hỏi dữ lắm mà.”
Minh Triết ngước mặt lên nhìn Quỳnh Chi, nhưng không nói gì, có lẽ là muốn cô mở lời với anh ta trước.
Nhưng không như mong đợi, Quỳnh Chi cũng chỉ liếc qua anh ta một cái, không thèm để ý rồi nói với mẹ chồng : “ Mẹ, con lên phòng trước.”
Mẹ chồng gật đầu một cái.
Cô nhanh chân bước lên phòng.
Minh Triết đột nhiên đứng dậy đi theo sau lưng cô.
Nghĩ đến chuyện hôm kia, Quỳnh Chi thấy có chút bực bội, không thèm để ý đến anh ta đang đi theo phía sau lưng cô như một cái đuôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gan-rom/3687871/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.