Hạ Quân Vỹ yêu Tần Lam, anh nhốn đem lời yêu này nói cho cả thế giới, để trời đất chứng giám, để cho tất cả mọi người đều biết, cô là của anh, cô mãi mãi chỉ có thể là của một mình Hạ Quân Vỹ! Có thể là anh ích kỉ, nhưng trong tình yêu có ai mà không hèn mọn? Cho nên, anh sẽ tìm mọi cách để giữ cô bên mình. Cho dù sau này, kí ức của cô có khôi phục lại, anh cũng tuyệt đối sẽ không buông tay.
Tần Lam đã ở bên Hạ Quân Vũ được một thời gian rồi. Cô phụ thuộc vào anh, lưu luyến hơi thở ấm áp của anh, ngày ngày đều cảm nhận được dục vọng bành trướng của anh khi ở bên cô. Cô chính là bảo bối của anh. Chỉ có cô mới khiến anh cảm thấy yên bình, chỉ khi bên cạnh cô, giấc ngủ của anh mới có thể tốt hơn. Cô đặc biệt, đặc biệt đối với anh. Anh thích cảm giác cô dựa dẫm vào anh, thích cảm giác cô dụi đầu vào lồng ngực anh mỗi khi say giấc nồng. Thói quen có cô ở bên cạnh, anh đã quá quen thuộc rồi, không có cách nào buông bỏ. Cô chính là ánh sáng của cuộc đời anh, là hạnh phúc, là hy vọng, là cả niềm tin. Anh yêu cô, yêu rất nhiều, rất nhiều.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.