Trên đường về nhà trong đầu tôi không thể xóa bỏ hình ảnh Đông Phong khóc. Hình ảnh đó khiến tôi vô cùng khó chịu. Mải trầm ngâm suy nghĩ thì đã đến nhà từ bao giờ. Bác tài xế nhìn tôi, tôi lấy tiền giả cho bác rồi xuống xe.
Mở cửa bước vào nhà, tôi nghe thấy tiếng mẹ mình nói vô cùng rôm rả. Giờ này ai còn đến đây nhỉ? Tôi thay dép rồi bước vào nhà rồi chào mẹ mình một tiếng:
"Hoàng Như đại nhân con về rồi đây?" Định cứ thế bước lên phòng thì mẹ liền đứng dậy kéo tay tôi vào phòng khách.
"Bạn con đến tìm con này."
"Ai vậy?" Tôi liếc mắt về phía sa long dài thì nhìn thấy Chúc Vũ Huyền đang ngồi đó mỉm cười nhìn tôi.
Tôi vô cùng ngạc nhiên, mắt mở to hết cỡ nhìn tên đàn ông trước mặt. Hoàng Như đại nhân ấn tôi ngồi xuống ghế sau đó nói với giọng vô cùng hào hứng:
"Bọn con cứ nói chuyện đi, mẹ vào bếp gọt ít hoa quả. Cháu cứ ngồi tự nhiên nhé!"
"Vâng ạ!" Chúc Vũ Huyền lễ phép đáp.
Hoàng Như đại nhân ra vẻ hí hửng nhanh chóng chạy vào bếp. Sau khi Hoàng Như đã vào trong bếp tôi mới lên tiếng:
"Anh tìm tôi có chuyện gì sao?"
Chúc Vũ Huyền đan mười ngón tay lại với nhau, gương mặt đẹp trai ánh lên những tia lo lắng:
"Cô có thể tự giải quyết vụ scandal với Đông Phong chứ?"
Thì ra là chuyện này. Tôi nghĩ lại những chuyện xảy ra trong vài giờ trước khi ở cùng với Đông Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-doi-em-anh-thich-lam-sao/2159322/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.