Trong lúc nhặt rau, nương đột nhiên nói: "Hôm naynhà Trình Lộc đưa sính lễ, nghe nói đã chọn được ngày tốt."
Nàng giật mình, lòng bàn tay buông lỏng, rau trong tayrơi xuống chậu nước.
"Con cũng biết sao." Nương không nhìn nàng,vẫn nói như trước, đem rau nàng vừa nhặt xong cắt nhỏ.
"Con có nghe nói." Nàng nhặt lại cọng rau bịrơi xuống nước, giữ ở trong tay, khẽ vẩy, giọt nước như hạt châu nhẹ nhàng bắnra khắp nơi, "Chỉ không biết là ngày hôm nay."
Nương không nói gì, sau khi thở dài, bỗng nhiên quayđầu nhìn nàng: "Hai đứa đã nhiều năm như vậy . . . con và Trình Lộc . . .rốt cuộc là đã tính cái gì?"
"Không tính gì cả." Nàng cúi đầu, tay hơidùng lực, giọt nước trong suốt liền theo cọng rau trượt xuống thành chuỗi.
"Vậy là . . . " Nương lại thở dài, "Sovới thiên kim của Vân gia, chúng ta còn có thể tính cái gì . . ."
Đầu của nàng ngày càng cúi thấp, vài sợi tóc đen nhánhrơi xuống, nhẹ nhàng rủ lên chậu nước rửa rau.
. . . .
Cuối cùng nàng cũng ăn xong, nhanh chóng thu dọn, liềnbước đi
Cảnh chiều hôm lờ mờ, phía tây vẫn còn chút ánh hồng,phía đông đã hoàn toàn xanh tím.
Nàng bước đến hàng rào ven sân, rất xa, nhìn thấy Vânphủ ở phía đông thị trấn nguy nga đường bệ, mái ngói cong vút, một chuỗi đènlồng bằng lụa đỏ lay động, đỏ như vậy, hồng như vậy, khiến cho vùng trời xanhtím ở phương đông dường như được nhuộm lên một ánh hồng mỏng manh.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-do/2172251/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.