"Cái gì mà biện bạch chứ, phu nhân của Thương Ly Viễn tôi còn cần phải biện bạch à, nực cười" 
Đột nhiên có một giọng nói trầm thấp vang lên ở phía sau mọi người. 
Sầm Dao hơi hốt hoảng, lại không dám quay đầu ra xem sắc mặt của người phía sau. 
Hôm nay lúc đến đây tuy Sầm Dao cảm thấy không ổn lắm, nhưng cô nghĩ nếu "mẹ" cô đã muốn gặp cô, chắc cũng đã chuẩn bị chu đáo mọi chuyện. 
Ít nhất sẽ không xảy ra chuyện bị bắt tại trận. 
Nào ngờ hôm nay lại xui xẻo đến thế. 
Bàn tay mềm mại của Sầm Dao đổ đầy mồ hôi lạnh, cô nắm chặt tay lại, muốn kìm nén những áp lực trong lòng xuống giống như đè chặt lòng bàn tay lại vậy. 
Tuy đã cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng Sầm Dao không thể không thừa nhận, ông Thương vẫn có lực uy hiếp rất lớn. 
"Dao Dao, sao em lại đến đây" 
Một giọng nói trầm ổn lại có thêm chút khó hiểu vang lên ngay sau đó. 
Sầm Dao lập tức thấy Thương Đình Lập đi đến trước mặt cô, nắm chặt tay cô nói: "Không ở nhà nghỉ ngơi cho tốt mà lại đến đây uống cà phê với bà ta, em cũng rảnh thật" 
Sầm Dao nghe vậy lập tức biết Đình Lập đang định nhẹ nhàng bâng quơ qua loa việc này giúp cô, đành gật đầu nói: "Ở nhà rảnh sắp chết rồi, vừa lúc gặp được phu nhân nên cùng nhau uống ly cà phê, mới vừa uống xong đang định đi vã" 
"Anh đưa em về" 
Thương Đình Lập lập tức quyết định, sau đó nhìn sang ông già nói: "Ba, ba dẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730733/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.