Sầm Dao cũng không biết cô đột ngột nói ra một câu nói, đã tự đâm vào đầu bấy của Thương Đình Lập.
Cô thừa lúc Ngôn Phong và Lục Di kéo Thương Đình Lập ra ngoài, một mình đi dạo trên ban công.
Nhìn bóng đêm đen tối, nỗi lòng cô đơn có hơi buồn chán.
Con người luôn là như thế, cho dù đang ở nơi phồn hoa náo nhiệt nhưng lại cứ thích buồn vu vơ.
Một lát sau, có người gõ cửa phòng bao, thấy ba người Thương Đình Lập còn đang chui vào góc nói chuyện, Sầm Dao chủ động mở cửa.
Mở cửa ra, một người mặc quần áo nhân viên của Thiên Thượng Nhân Gian đang bưng một cái mâm nhỏ, trên mâm là một ly rượu cocktail có màu sắc rực rỡ.
Sầm Dao nhưỡng mày hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Nhân viên phục vụ bị tiền tip xúi giục cố nén vẻ kinh ngạc trong mắt và căng thẳng trong lòng xuống nói: "Chào cô, có một vị khách ở bên ngoài mời cô ly rượu này"
Sầm Dao nghe vậy, theo bản năng nhìn ra ngoài.
Bên ngoài đại sảnh toàn là đám đông nhộn nhịp, rất nhiều trai gái mập ốm cao thấp, Sầm Dao không nhận ra được ai là người mời rượu cô, nhưng ngay từ đầu cô đã không có ý định uống, đang định từ chối, ánh mắt đang nhìn ra bên ngoài đột nhiên ngừng lại, cô đã nhìn thấy gì đó.
Một nơi khác, Cổ Hi đang bưng một ly rượu cocktail giống hệt loại của Sầm Dao nhìn cô nâng ly lên, sau đó đưa rượu đến miệng uống sạch.
Sầm Dao cảm thấy giống như có một con ruồi kẹt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730729/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.