"A, sao anh mặc ít như thế"
Sầm Dao nhỏ giọng oán giận, định vươn tay che mắt lại, đột ngột nhìn thấy cảnh đẹp như thế, cô rất muốn phun máu mũi đấy.
Thương Đình Lập buồn cười nhìn Sầm Dao tự lừa mình dối người, đưa tay trái lên năm lấy tay cô, đầu ngón tay phải nhẹ nhàng phát hiện ra chút mồ hôi hình như do cô quá hồi hộp mà toát ra, để sát vào trán cô ngửi nhẹ, sau đó đôi môi ấm áp dán lên đó, nhỏ giọng nói: "Dao Dao, em thơm quá"
Sầm Dao thấy anh làm ra hành động này thì hoảng sợ lập tức đấy anh ra ngoài, theo bản năng đóng chặt cửa lại, xác định không để lộ bất cứ hình ảnh nào rồi mới tức giận nói với anh: "Các con chưa ngủ đâu, anh đừng có gấp gáp như thế"
Thương Đình Lập nhịn không được bật cười, vuốt ve gương mặt nóng bỏng của Sầm Dao, cưng chìu nói: "Dao Dao của anh, sao em lại đáng yêu đến vậy chứ"
Người phụ nữ được yêu thương luôn ngây thơ.
Cho dù là Sầm Dao cũng không thể tránh khỏi.
Cô không vui trừng mắt nhìn anh, đặt tay lên tay nắm cửa định ra ngoài.
Thương Đình Lập lập tức từ phía sau ôm chặt lấy cô, nhẹ nhàng xin lỗi: "Dao Dao ngoan, anh sai rồi, anh không nên dùng từ đáng yêu để hình dung em, Dao Dao của anh sao có thể dùng mấy từ ngữ con nít như đáng yêu được chứ, để anh nghĩ lại xem nên dùng từ nào mới thích hợp đây"
Anh suy nghĩ một lúc, đột nhiên hai mắt sáng rực lên, hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730713/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.