Thương Đình Lập xem ảnh xong liền bỏ ảnh vào trong phong thơ lần nữa.
"Chuyện tôi tìm hiểu tin tức đến cậu cũng đã nhận ra, cậu nói coi kẻ địch còn không phát hiện ra sao? Mấy thứ này không phải là vì anh ta cố ý để lộ ra để làm loạn chúng ta đó chứ"
Ngôn Phong lập tức xấu hổ sờ mũi, ngượng ngùng nói: "Tôi phải quấn lấy Nam Vũ mới hỏi được đó, cậu cũng biết tôi lo lắng cho lão Khương, Nam Vũ bị tôi quấy rầy chịu không nổi cho nên mới tùy tiện trả lời một câu"
Thương Đình Lập cười nhạo: "Chỉ tùy tiện nói một câu thôi?"
Ngôn Phong lập tức chột dạ, không dám nhìn vào hai mắt lão Thương, khẽ trả lời: "Được rồi, không phải chỉ một câu"
Thương Đình Lập đương nhiên biết anh rốt cuộc cũng không phải là đại ca của Phi Dực Môn, cũng không có cách nào dặn dò họ làm việc như Húc Đông, không phải ngày nào cũng ép buộc bọn họ muốn tình hình tin tức, nhưng lúc trước vì anh không muốn đế Ngôn Phong dính vào chuyện này, cố ý giả vờ giận anh ta, lại không ngờ rằng cấp dưới lại tự mình nói cho anh ta biết.
Bây giờ anh ta cũng đã dính vào chuyện này rồi, Thương Đình Lập đương nhiên cũng sẽ không khuyên nữa, chỉ nói hết toàn bộ những chuyện anh biết được cho Ngôn Phann Ngôn Phong nghiêm túc lên cũng nghe hiểu ý của anh: "Bây giờ chúng ta chỉ cần ép Bộ Tử Ngang ra ngoài là có thể bắt được kẻ chủ mưu của tất cả mọi chuyện"
Thương Đình Lập lắc đầu: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730678/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.