Thương Đình Lập muốn kéo Sầm Dao quay lại xe.
Sầm Dao lại cố ý chơi say, dùng sức tránh khỏi anh, chạy ra ngoài.
Sầm Dao chạy nhanh ra ngoài, mãi đến rất ra mới chậm lại, lúc này mới phát hiện chân mình đau dữ dội.
Có lẽ vì chạy quá xa, nổi bọt nước nên mới có thể đau nhức.
Lúc này, tiếng còi ô tô 'bíp bíp bíp.."vang lên phía sau.
Sầm Dao còn tưởng mình chặn đường xe, chậm rãi bước về phía ven đường.
"Bíp bíp bíp.."
Tiếng còi vẫn không ngừng vang lên ở chỗ cũ phía sau.
Lúc này, Sầm Dao đã cảm thấy sai sai, sao mình đã nhường đường, nhưng chiếc xe này vẫn liên tục bóp còi.
Sầm Dao xoay người nhìn lại, chiếc xe Bentley khiêm tốn lại xa hoa trước mắt quả thật không thể quen thuộc hơn.
Đây không phải là chiếc xe vừa chở Thương Đình Lập về nhà sao? Chiếc xe lắm tiền nhiều của có dáng vẻ nhà giàu mới nổi này, cũng chỉ có người như Thương Đình Lập mới rảnh rỗi không có việc gì lái đi.
"Thương Đình Lập, sao anh còn theo em mãi vậy.
Quả nhiên là con cọp không ra uy, anh cho em là mèo bệnh à"
Sầm Dao vén tay áo, sau đó vọt thẳng tới cửa sổ xe Thương Đình Lập, giơ tay lên, dựa vào cửa xe, làm bộ muốn đánh người.
Gò má cô đỏ kỳ lạ, rõ ràng đã say rồi.
Thương Đình Lập nhếch môi, lộ ra vẻ tươi cười không rõ ý, không nhanh không chậm nhìn Sầm Dao, sau đó đầu đang tựa trên tay lái quay về cửa số chỗ Sầm Dao, khẽ thổi hơi, nói: "Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730674/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.