"Anh có ý gì chứ?"
Sầm Dao đứng bên cạnh vốn chẳng nghe hiểu gì hết, nhưng sau khi nghe thấy Thương Đình Lập có rất nhiều kẻ thù thì lập tức nghiêng tai tập trung nghe.
Tô Yếm luôn không quan tâm đến phụ nữ, lúc cô xích lại gần, theo bản năng ngừng lại không nói nữa, vừa lúc cũng đã gói kỹ cây súng.
Tô Yếm làm như chưa từng nói qua câu nói kia, sau đó quay sang nói với cô: "Sau này còn gặp chuyện như thế, nhớ kỹ việc đầu tiên là gọi điện báo cảnh sát, hôm nay tôi còn có việc, chúng tôi đi trước."
Anh ta cũng không chờ cô trả lời đã quay lưng đi mất.
Mãi cho đến khi chỉ còn lại hai người bọn họ, Sầm Dao cực kỳ không hài lòng nhìn khung cảnh xung quanh, lớn giọng nói: "Em không thích chỗ này chút nào, sau này chúng ta đừng mua nhà ở đây"
Giao thông không tiện, cho dù cảnh sát đã cố gắng chạy đến đây nhưng cũng mất tận mấy tiếng.
Nếu không phải Thương Đình Lập dùng trí để chiến thẳng, chờ mấy cảnh sát đó chạy lại thì mọi chuyện đã xong hết rồi.
Nghĩ đến xung quanh Thương Đình Lập có nhiều kẻ thù như vậy, trong lòng Sầm Dao cũng không bình tĩnh nổi nữa.
Tính thâm trong lòng, nhất định phải qua được thử việc, sau này ngày nào cô cũng phải nhìn châm châm anh, tuyệt đối không thể để anh gặp chút nguy hiểm nào.
Sầm Dao không cân nói Thương Đình Lập cũng đã đoán được suy nghĩ của cô, anh có hơi buồn cười, nhưng cũng không thể che giấu được rằng trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730657/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.