Mặt Tô Kiều ửng hồng, xấu hổ nói: "Tôi biết, nhưng không nỡ từ chối"
Cô nói câu sau bằng giọng cực kỳ nhỏ, nhưng Thương Đình Lập vẫn nghe được.
Anh không nói gì chỉ lắc đầu, không khuyên nữa.
Nhưng chỗ đến cuối cùng cũng đã thay đổi.
Tô Kiêu ôm Manh Manh cùng Hựu Nhất bước vào một nhà hàng cơm Tây xa hoa sang trọng, hai người không nói tiếng nào, không khí có hơi căng thẳng, Manh Manh vẫn chưa thức dậy, một lúc sau khi gọi món thì Thương Đình Lập lại đột nhiên xuất hiện, còn ngồi xuống cạnh Hựu Nhất.
Anh duỗi tay câm menu, ánh mắt đầy cảm giác áp bách nhìn về phía Tô Kiều đang ngồi ngay ngắn hỏi: "Cô muốn ăn gì?"
Tô Kiều nghẹn họng, cô rất muốn nói gì cũng được, bởi vì cô vẫn luôn tự nấu ăn tại nhà, chưa từng đến mấy nhà hàng cơm Tây làm người ta cảm thấy hoảng sợ như thế này, sao cô biết phải gọi món gì chứ.
"Tôi có thể gọi một phần giống anh Thương sao?"
Vì giữ lại chút mặt mũi cuối cùng, mặt Tô Kiều hồng hồng, cực kỳ lễ phép hỏi ý kiến của anh.
Thương Đình Lập sao cũng được mà gật đầu.
Sau đó anh dùng tiếng Pháp nói một lèo, nhưng Tô Kiều ngôi bên cạnh lại cực kỳ ngơ ngác.
Nghe không hiểu gì hết, làm sao đây, mệt mỏi quá.
Lúc này Tô Kiều mới cảm thấy may mắn, may mà tìm được một gia đình phụ huynh người Trung Quốc, nếu như mà là người Pháp, chẳng phải cô sẽ đàn gảy tai trâu rồi sao.
Lúc bưng món lên, Tô Kiều mới phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730632/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.