Anh ngẩng đầu, hốc mắt nổi lên chút tơ máu đỏ rực, rõ ràng là bị kích thích rất lớn. Anh nhìn mẹ mình, anh đương nhiên sẽ không trách bà.
Anh không nói tiếng nào chạy thẳng xuống lầu, nhanh chóng chạy ra khỏi Tĩnh Viên. Trong lòng lão phu nhân hoang mang và rối loạn, bà đã lớn tuổi rồi, không chịu nổi mấy cú sốc của bọn trẻ, huống chỉ bà có bao giờ nhìn thấy mắt Thương Đình Lập đỏ bừng như thế đâu chứ. Từ nhỏ anh đã là người có tính tình lạnh nhạt, cho dù lúc trước hai vợ chồng bà ly hôn, mắt anh cũng chưa bao giờ đỏ lên.
Bây giờ bà lại thấy anh đỏ mắt vì Sầm Dao, đây là lần đầu tiên bà thật sự cảm nhận được tình cảm của con trai dành cho Sầm Dao.
Sâu tận xương tủy, bẻ một cái sẽ tan vỡ ngay. "Bà có sao không?” Dù sao trước kia cũng từng là vợ chồng, Thương Ly Viễn thấy tình hình của bà không ổn lắm lập tức chạy lại đỡ. Tính tình của lão phu nhân luôn rất mạnh mẽ, lập tức từ chối ông, chỉ nói: "Nếu ông thật sự lo lắng cho tôi và con thì đừng có can thiệp vào chuyện tình cảm của nó nữa, nó không còn là đứa con nít hai tuổi, nó có suy nghĩ riêng của mình, nó muốn làm cái gì thì cứ để nó làm, con của tôi, tôi không muốn ông làm nó tổn thương” Bà cổ nén tức giận, mặt đỏ bừng lên.
Thương Ly Viễn thấy bà như vậy, chỉ cảm giác như nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp rạng rỡ lúc vừa mới kết hôn, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730620/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.