Lúc nãy Thương Đình Lập cũng đã bàn bạc xong xuôi hết tất cả mọi chuyện liên quan đến dự án với Ellis rồi. Lúc đứng ở ban công quay đầu lại lập tức nhìn thấy Sầm Dao chưa mang giày đã xuống đất.
Nhớ đến mấy hôm nay cơ thể của cô rất yếu ớt, anh đương nhiên rất khó chịu, hơn nữa nhìn mặt sàn bóng loáng kia, thâm nghĩ sau này nhất định phải trải thảm trong phòng, như vậy thì sau này khi cô đi cũng sẽ không thấy lạnh.
Nhưng bây giờ anh lập tức kéo cửa sổ ban công ra bước vào phòng. Sau đó ôm cô theo kiểu ôm công chúa, khoảng cách từ giường đến ban công cũng không xa. Cho nên sau khi anh đặt cô ngồi ở mép giường rồi, nhặt lên đôi giày xinh đẹp của cô lên, mang vào giúp cô. Sầm Dao cúi đầu, hai tay tách ra chống ở hai bên, cơ thể lười biếng hơi thả lỏng. Đây là hành động rất bình thường khi hai người ở bên nhau.
Cô đã bắt đầu quen thuộc với anh, quen đến mức đã cảm thấy rằng ở trước mặt anh có trang điểm hay không cũng không khác nhau gì cả.
Giữa nam và nữ, khi vừa mới rơi vào thời kỳ yêu nhau điên cuồng hoặc vừa mới bắt đầu yêu nhau lại cực kỳ chú ý những chuyện này. Sẽ đến ý xem hôm nay trang điểm có đẹp không, hôm nay mặc quần áo có đẹp không, muốn xem thử người kia có thích không. Tóm lại tất cả giống như một bé mèo con sau khi bị người ta sờ vậy, vừa muốn mẫn cảm dò móng vuốt ra cảm thụ ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730609/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.