Vương Di Quân lau khóe mắt, lúc này có hơi ngơ ngác, không hiểu được ý nghĩa thật sự của câu về nhà mà con trai nói. Giọng nói của bà hơi khàn đi, nhẹ nhàng nói: “Tiểu Ngư, con đừng lo, chờ vài hôm nữa con xuất viện, mẹ sẽ tự mình đến đón con về nhà”
Thương Ngộ nghe xong hiểu ngay, mẹ hoàn toàn không hiểu rõ ý câu nói lúc nãy của cậu, đành phải giải thích thêm: “Mẹ, con nói là về lại căn nhà lúc trước của chúng ta, căn nhà chỉ có hai mẹ con chúng ta và ba đã mất, mẹ, chúng ta không cần phải phụ thuộc vào nhà họ Thương nữa, con đã có cách kéo Thương Đình Lập xuống rồi” Nhớ đến anh trai đồng ý giúp đỡ cậu kia, tất cả kế hoạch cũng đã bắt đầu khởi động, chắc là Thương Đình Lập cũng sắp phải bó tay hết cách rồi
. Không khỏi cười khẩy. Vương Di Quân gật đầu, trong lòng bà hơi vui vẻ, cuối cùng con trai cũng chịu về căn nhà nhỏ của bọn họ rồi, lập tức đồng ý liên tục.
Sau khi cúp máy, Vương Di Quân đã không còn tâm trạng đi dạo phố nữa. Bà đang rất nôn nóng muốn quay về thu dọn hành lý của con trai ở nhà cũ.
Đang định ra lệnh cho tài xế xách mấy thứ này rời đi. Hai bóng người quen thuộc đột nhiên từ tiện bán quần áo ở đối diện bước ra.
“Ủa, không phải là chị sui tương lai đây sao?” Tuy rằng lúc trước Vương Di Quân chưa từng nhìn thấy mẹ kế và em gái của Sầm Dao, nhưng mà mấy ngày gần đây bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730573/chuong-187.html