Sau khi tan làm, Sầm Dao ngồi xe taxi về Tĩnh Viên. Trong lòng cô hiếm thấy có chút hoảng, có chút áy náy quanh quẩn trong lòng.
“Tiểu Dao, sao cô không yên lòng vậy?” Hựu Nhất mặc đồ thể thao xanh trắng, ôm một cái gối ôm nhỏ ngồi trên giường.
Hựu Nhất vừa thấy Sầm Dao về đã kéo Sầm Dao vào phòng kể mấy chuyện thú vị. Nói tới khi khô miệng, cậu nhóc mới phát hiện cả buổi đều không nghe thấy tiếng của tiểu Dao. Nhóc ấy ngẩng đầu, đôi mắt trắng đen rõ ràng đảo quanh, cố ý ngửa đầu nhìn lại phát hiện ánh mắt của tiểu Dao không biết đang nhìn hướng nào.
“À, có lẽ do hôm nay làm việc quá mệt” Bị tiếng của Hựu Nhất làm giật mình hoàn hồn, Sầm Dao nhẹ nhàng xoa đầu cậu nhóc, tùy ý bịa lý do. “Chắc chắn là lại nhớ tới ba. Ba đúng là tên xấu xa, luôn tranh thủ cảm tình” Hựu Nhất khó chịu, âm thầm lầm bầm. Ngoài cửa bỗng vang lên một loạt âm thanh, Sầm Dao và Hựu Nhất nhìn nhau, đều đoán được có lẽ là người nào đó đã về.
Sau đó của phòng Hựu Nhất bị người bên ngoài mở ra. “Đang làm gì thế?”
Đối mặt với ánh nhìn chăm chú của một lớn một nhỏ, vẻ mặt Thương Đình Lập vẫn không đổi. “Hựu Nhất ở nhà buồn chán nên nói chuyện phiếm với em” Sầm Dao vừa nói vừa khó hiểu nhìn anh, hỏi: “Hôm nay về sớm vậy, chuyện của công ty giải quyết xong hết rồi à?”
Mấy hôm trước còn gần như không thấy bóng người, bỗng nhiên giải quyết xong, hán là không nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730560/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.