Cúp điện thoại xong, Sầm Dao lặng lẽ đi vào phòng khách.
Nhìn túi quà để trên sô pha, Sầm Dao do dự, cuối cùng vẫn cầm lên.
Sầm Hoàn và Lục Lị Lị đang xem chương trình giải trí rất vui vẻ, không quay đầu lại nhìn cô.
Sầm An đi qua, hỏi: "Phải đi à? Còn chưa cắt bánh kem mài"
"Không có, con chỉ muốn ra ngoài một lát."
Sầm Dao không tự nhiên ho một tiếng, mới nói: "Có một người bạn đang ở dưới lầu."
Sầm An vén rèm nhìn ra bên ngoài, dường như đã ngầm hiểu.
"Đi đi.
Nếu cảm thấy thích hợp thì cứ dẫn lên đây ăn bánh kem"
Sầm Dao nhìn ba mình, muốn nói gì đó lại thôi.
Thật ra, cô và Thương Đình Lập làm gì có thích hợp chứ? Sầm Dao cầm túi quà, kéo cửa đi ra ngoài.
Đi đến gần, có thể nhìn thấy Thương Đình Lập đang ngồi ở ghế lái.
Anh hạ ghế xuống một nửa, nửa năm nửa ngồi trên đó.
Nâng tay lên ấn huyệt thái dương.
Ánh sáng từ bên ngoài có phần u ám, nhưng mà không hiểu sao Sầm Dao lại cảm nhận được dường như anh đang rất buồn.
Anh ngồi trong xe, dường như cả người đều bị bóng tối bao phủ.
Trên cổ tay anh có vết bầm xanh lộ ra rất rõ.
Đã xảy ra chuyện gì rồi? Anh đánh nhau với ai sao? Tim Sầm Dao thắt lại, đi đến gõ lên cửa xe.
Anh nằm bên trong, dường như không nghe thấy, một lúc lâu cũng không có động tĩnh gì.
Sầm Dao nhẫn nại gõ rồi lại gõ, Thương Đình Lập mới bỏ tay xuống, mở mắt ra.
Hai người cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730508/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.