"Sầm Dao?"
Đúng lúc này, có một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng cô.
Hai từ này vang lên tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
Sầm Dao xoay người.
Chỉ thấy Bộ Hoan Nhan dẫn theo hai ba người nữa từ ngoài đi vào.
Người sau lưng cô ta Sầm Dao đều có quen, là những nhân viên kỳ cựu của Bộ Thị.
Mấy người đó nhìn thấy cô, vội vàng chào hỏi: "Giám đốc Sầm"
Sầm Dao còn chưa đáp lại, Bộ Hoan Nhan đã mỉa mai: "Còn gọi là giám đốc? Đừng có quên, cô ta đã bị Bộ Thị chúng tôi tống ra khỏi cửa rồi!"
Sắc mặt mấy người phía sau đều gượng gạo.
Sầm Dao cũng lười đính chính lời cô ta nói, chỉ nói với mấy người sau lưng: "Cứ gọi tôi là Sầm Dao đi."
"Coi như cô biết điều."
Trong lòng Sầm Dao thầm trợn trắng mắt, nhìn thời gian, muốn rời đi.
Chỉ nghe Bộ Hoan Nhan đột nhiên nói: "Sầm Dao, cô có biết anh tôi và chị dâu tôi kết hôn không?"
"Vậy sao?"
Trong lòng Sầm Dao không hề dao động, trên mặt cũng nở nụ cười: "Chúc họ bạc đầu giai lão."
"Hai người họ chắc chắn là bạc đầu giai lão rồi! A còn nữa, giờ chị dâu tôi đã có thai mấy tháng rồi, cho dù cô có muốn phá hoại cũng không có cơ hội nữa rồi."
Vẻ mặt Bộ Hoan Nhan rất đắc ý.
Sầm Dao cười tươi, cố ý nói: "Cơ hội là do tự mình tìm.
Cô nói hai người họ phải cẩn thận, nói không chừng tôi mang lòng đố kỵ mà thật sự tìm cách phá hoại đó."
Nói đến đây, cô mỉm cười với Bộ Hoan Nhan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730492/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.