Hơn mười giờ lên máy bay, Thương Đình Lập không có thời gian trì hoãn nữa.
Sầm Dao cùng anh dùng thang máy chuyên dụng đi thẳng xuống nhà để xe của khách sạn.
Xa xa, tài xế đã lái xe đến nơi, nhìn thấy sếp nhà mình thì vội xuống xe, cung kính mở cửa xe chờ sẵn.
Thương Đình Lập đi đến bên chiếc xe, quay đầu nhìn Sầm Dao: "Em đi đâu? Anh bảo ông Phó qua đón em"
"Ở đây rất dễ đón xe, không cần bảo tài xế Phó chạy đến đây."
Sầm Dao không giấu diếm lịch trình hôm nay của cô: "Em đi đến cục dân chính, cách đây cũng không xa"
Một tia suy tư lướt qua trong đôi mắt mê người của Thương Đình Lập: "Cục dân chính?"
"Đã hẹn với Bộ Tử Ngang hôm nay sẽ làm thủ tục ly hôn."
Thương Đình Lập mấp máy môi: "Cho nên điều này có nghĩa là, qua hôm nay, em là người độc thân?"
Giọng nói của anh trầm thấp, hàm chứa ý cười nhàn nhạt.
ầm Dao gật đầu.
Cảm giác sắp phục hồi được tự do của mình thật là tốt.
Nhưng lúc này đây, nội tâm cô lại có đủ cảm xúc phức tạp.
"Tiên sinh, thời gian đã không thể kéo dài thêm nữa rồi."
Tài xế nhắc nhở.
Anh đáp một tiếng, nhìn Sầm Dao thật sâu.
Đưa tay qua nắm chặt tay cô, thì thầm: "Chờ anh về"
Lòng bàn tay người đàn ông rất ấm, năm ngón tay có lực.
Tay hai người nắm chặt một chỗ, khiến Sầm Dao không nhịn được có chút mê luyến.
Vô thức nhìn tài xế trong xe, lại lặng lẽ rút tay về: "Mau đi đi, đừng trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730489/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.