Thương Đình Lập cũng không lẩn tránh mà bắt máy luôn.
Giọng nói dịu dàng của Điền Điềm vang lên trong xe: "Đình Lập, anh về nước rồi à?"
"Ừ"
"Em cứ nghĩ anh phải ở đến một tháng cơ, sao đột nhiên lại quay về vậy?"
"Trong nước có việc."
"Ừm. Thế thì em không làm phiền anh nữa."
Tiếng cười dịu dàng của Điền Điềm vang lên trong xe: "Vừa rồi đến xem các anh tăng ca, Nguyên Kính Chi nói anh về nước rồi, nên gọi điện thoại hỏi thử.
Anh không trách em nhiều chuyện chứ?"
"Không đâu."
Từ đầu đến cuối anh đều đáp rất ngắn gọn.
"Vậy em cúp máy đây.
"Ừ"
Điền Điềm không nói thêm gì nữa, trực tiếp cúp máy.
Sầm Dao quay về phía cửa, không hỏi gì, Thương Đình Lập cũng không nói gì.
Trên đường đi, hai người dường như ngầm hẹn, không ai nói gì.
Điện thoại của Săm Dao reo lên, cô bắt máy, giọng nói của Thương Hựu Nhất truyền ra từ điện thoại: "Tiểu Dao, đã trễ thế này rồi sao cô còn chưa về?"
"Cô về trễ một chút, cháu nhờ dì Oánh Oánh làm bài tập với cháu nhé."
"Trễ một chút là khi nào?"
Thương Hựu Nhất nhớ nhiệm vụ gian khổ mà ba nhóc giao cho, lập tức thận trọng hỏi: "Tiểu Dao, cô lại hẹn hò với chồng của cô sao?"
"...Không phải."
"Vậy là cô hẹn hò với người đàn ông khác ạ?"
Sầm Dao liếc mắt sang bên cạnh, nhưng chỉ tích tắc sau liền rời đi, mơ hồ "ừm"
một tiếng.
"Tiểu Dao, cô mau về đi, cháu nhớ cô rồi."
Thương Hựu Nhất lập tức làm nũng trong điện thoại: "Cháu không muốn dì Oánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730483/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.