“Bữa tối?" Sầm Dạo hơi bất ngờ.
Ông Phó gật đầu: "Lúc tiên sinh lên máy bay đã đặc biệt dặn dò như vậy.
Trong lòng Sầm Dạo gợn sống. Cô vươn tay "Vậy đưa tôi đi"
Thương Hựu Nhất đã trượt khỏi vòng tay cô, tự cầm mấy cái hộp trong tay ông Phó. "Cháu cầm cho. Lão Phó, bác quay lại đi."
Tay của nhóc rất nhỏ, cầm mấy cái hộp đã đầy Dường như lúc nào cũng có thể rơi xuống đất vay.
Ông Phó hỏi: "Tôi đi rồi thì tiểu thiếu gia phải làm sao? Lúc nào thì quay lại đón cầu 2
"Không cân đón châu, tối nay châu ở lại đây với tiểu Dao, không, khoảng thời gian này cháu sẽ ở cho tiểu Dao
Ông Phả không nói đồng ý hay không chỉ nhìn Sam Dao
Sâm Dạo cảm lấy một cái hộp trong tay nhạc, nói với ông Phố: "Cư đe thang hề ở cho tôi đi"
Ông Phô đưa một chai thuốc cho Sam Dao "Nếu tiểu thiếu gia lên cơn hen suyến thì có cho cậu ấy hít cai này nhé. “Được." Sầm Dạo gật đầu, cất thuốc vào trong túi xách. Lúc này ông Phó mới lái xe rời đi.
Sầm Dạo muốn nằm tay Thương Hựu Nhất, nhưng cả hai tay nhóc đều cầm hộp giữ nhiệt, vốn không có chỗ trống. Sầm Dao chỉ đành nói: "Theo sát có nhé, đừng để bị tụt lại
Thương Hựu Nhất vừa đi vừa ngắng đầu nói với Sầm Dao: “Tiểu Dao, cháu có thể ở chỗ có một tháng không?"
Sầm Dạo lậc đầu. “Một tháng tới đây cô sẽ rất bận, không có thời gian chăm sóc cháu. Cháu ở Tĩnh Viên không tốt sao, ở đó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730475/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.