“Con xem bọn họ, giống cái dạng gì chứ! Vốn là không để chúng ta vào mắt mà”
Nhậm Minh Huyên nhìn về xa xa thấy Thương Đình Lập cầm tay Sâm Dao, sắc mặt thoạt xanh thoạt trắng.
Bà ta vùng khỏi tay con gái, đi về phía đó.
“Mẹ! Mẹ đừng gây sự nữa, mất mặt chết đi được!” Bộ Hoan Nhan nhanh tay nhanh mắt kéo Nhậm Minh Huyên lại.
“Mẹ còn có thể mở to mắt nhìn bộ họ cho Tử Ngang đội nón xanh à?
Nói mất mặt, cũng là bọn họ mất mặt!”
“Anh ấy không có khả năng nhìn đến Sầm Dao, tiểu bạch kiểm mà Sầm Dao bao nuôi tuyệt đối không phải anh ấy” Bộ Hoan Nhan nhìn về phía một nam một nữ ở xa xa, lên tiếng đảm bảo. Ánh mắt nhìn về phía thân hình cao lớn của người đàn ông, có mấy phân mê muội không kìm được.”
“Sao con lại biết?”
“Mẹ, anh ấy là Thương Đình Lập, mẹ đừng ở trước mặt anh ấy làm loạn nữa!”
“Cái gì mà Thương Đình Lập, mẹ không cần biết hắn ta là cái gì.. “
Nhậm Minh Huyên nói tới đây, đột nhiên dừng lại, như đang nghĩ gì đó, hỏi con gái: “Con nói hắn ta là “Anh ấy không có khả năng nhìn đến Sầm Dao, tiểu bạch kiểm mà Sầm Dao bao nuôi tuyệt đối không phải anh ấy” Bộ Hoan Nhan nhìn về phía một nam một nữ ở xa xa, lên tiếng đảm bảo. Ánh mắt nhìn về phía thân hình cao lớn của người đàn ông, có mấy phần mê muội không kìm được.”
“Sao con lại biết?”
“Mẹ, anh ấy là Thương Đình Lập, mẹ đừng ở trước mặt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730442/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.