“Chủ tịch Thương đang theo đuổi mẹ đứa bé?”
Khương Oánh Oánh lại hỏi, cố ý nhìn sang Sầm Dao bên cạnh.
Nếu là như vậy thì thật sự không có chút khả năng nào với Dao Dao nhà cô rồi!
Thật đáng tiếc.
Sầm Dao vẫn luôn yên tĩnh ngồi bên cạnh, mỗi một từ đều nghe rất rõ ràng.
Nếu anh thật sự đang theo đuổi mẹ của đứa bé thì cô có thể yên tâm rồi. Đứa trẻ đó có mẹ ruột thương, chí ít không cần cô phải bỏ tâm ra lo lắng, cũng không như tài xế Phó nói, cứ khăng khăng đòi gặp mình nữa.
Nhưng Thương Đình Lập quả nhiên là như mình nghĩ, trước đó cùng với mình chẳng qua là muốn tìm cảm giác mới lạ, chơi đùa một chút. Vẫn còn may, cô không ngu ngốc mà sa vào. Nếu không, hiện tại khó coi chính là bản thân cô rồi.
Sầm Dao suy nghĩ linh tinh, nhâm nhi đồ uống.
Đúng lúc này, người phục vụ bên ngoài đẩy cửa.
“Chủ tịch Khương, có khách đến”
Giọng nói của người phục vụ vang lên.
“Là ai thế?”
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu, chỉ có Sầm Dao vẫn chưa ngẩng đầu, đã nghe một giọng nói mang ý cười: “Khách quý đến cửa nha”
Mọi người cũng đã lần lượt đứng dậy, mấy cô gái ngồi trong góc cũng đã không còn ầm ï nữa.
“Chủ tịch Thương!”
“Chủ tịch Thương, xin chào!”
Tiếng thăm hỏi cứ vang lên.
Khương Húc Đông cũng đứng dậy: “Cứ nghĩ là cậu không đến chứ”
“Tiện đường đi qua, ghé vào xem xem” Giọng nói nhẹ nhàng của Thương Đình Lập truyền tới.
Sầm Dao một mình ngôi trên ghế, giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730431/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.