Đôi mắt của ông cụ không dừng lâu trên người cô mà nhìn về phía cháu nội mình. Thương Hựu Nhất gọi người: “Ông nội, sao ông lại đến đây?”
“Tối qua bà nội cháu gọi điện thoại nói cháu sẽ đến chỗ ta, ta đợi mãi cũng không thấy cháu đến. Sợ cháu có chỗ nào không khỏe nên mới sáng sớm đã đặc biệt đến đây” Ông lão ngồi xuống sô pha, nhìn mấy bài tập để trên bàn trà của nhóc, nhíu mày nói: “Cô giáo này làm sao vậy? Hựu Nhất nhà chúng tôi tuổi nhỏ còn đang phát triển, sao cô lại để nó ngồi ở bàn trà làm bài tập?”
Sầm Dao hiểu ra, thì ra ông cụ đang nói với cô. Hơn nữa, còn hiểu lâm cô là cô giáo.
Cô chỉ mong có kiểu hiểu lầm này, nhưng mà chưa đợi cô mở miệng, Thương Hựu Nhất đã lên tiếng: “Ông nội, cô ấy không phải là cô giáo của con, cô ấy là khách con và ba mời đến nhà”
Sầm Dao muốn chặn miệng cậu nhóc lại thì đã không kịp nữa rồi.
Đôi mắt sáng như đuốc của ông cụ nhìn cô: “Khách?”
Ánh mắt sắc bén như dao.
Trong lòng Sầm Dao không biết làm sao, nhưng vẻ ngoài vẫn bình tĩnh. Đúng mực quan sát ông, tự mình giới thiệu: “Cháu là Sâm Dao”
“Cô chính là Sầm Dao?!” Ông lão nghe thấy hai chữ này, sắc mặt trở nên khó coi. Chân mày càng nhíu sâu hơn.
Ông vừa mới ngồi xuống, lúc này lại từ sô pha đứng lên, ánh mắt băn khoăn nhìn cô. Sau đó lại mỉa mai nói: “Cô chính là Sâm Dao đã kết hôn mà còn vọng tưởng bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730427/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.