Chỉ cần nhìn tư thế này, trong lòng mọi người đều hiếu rõ, không giữ lại nữa, mọi người đều đứng dậy tiễn người.
Thương Đình Lập chỉ ra hiệu bảo mọi người không cần đứng dậy, rồi cúi xuống bế Sầm Dao đang ngủ say lên.
Lê Thanh muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ đích thân tiễn hai người rời đi. Trái tim lại một lần nữa bị kinh động.
Thì ra, cũng không phái chí có chủ tịch Bộ có người khác ở bên ngoài, giám đốc Sầm cũng như vậy.
Hỏn nhân của họ mỏng manh như tờ giấy vậy, chỉ sợ sớm muộn gì cũng tan vỡ.
Sầm Dao ngủ đến mơ hồ.
Cô cảm thấy bản thân được bảo vệ trong một vòng tay khiến cô rất an tâm.
Là Bộ Tử Ngang sao?
Không thế nào, anh ta chạm vào cò một cái còn thấy khó chịu, làm sao có thể thân mật ôm cô vào lòng như vậy.
Nghĩ đến anh ta, trong lòng có chút chua xót.
Thật muốn mở mắt nhìn xem người bên cạnh là ai, nhưng mí mắt giống như nặng ngàn cân. Thử
mấy lần không được, cuối cùng lại mơ hồ nhắm mắt lại, không còn ý thức.
Trong xe, Thương Đình Lập một tay ôm cô, tay kia sờ trán cô.
Quả nhiên sốt còn nặng hơn lúc trước.
Anh ra lệnh cho Dư Phi: “Chạy nhanh lên.”
Dư Phi đáp: “Chúng ta đến bệnh viện hay là đưa cô Bộ về nhà?”
“Về Tĩnh Viên.”
Dư Phi sững sờ mất mấy giây, cho rằng mình đã nghe nhầm, quay sang nhìn sếp của mình: “Tĩnh
Viên?”
Thương Đình Lập không nói nhiều, lấy điện thoại gọi một cuộc: “Mời bác sĩ Trần đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730403/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.