“Bộ Tử Ngang, anh làm gì vậy?” Sầm Dao nhìn gương mặt giận dữ của anh ta.
Vị đại thiếu gia này rõ ràng là bị chỗ khác chọc tức rồi tìm cỏ đế trút ra.
“Làm gì? Giữa vợ chồng, nằm trên một cái giường, cô nói còn có thể làm gì?” Bộ Tử Ngang vừa nói, bàn tay anh ta đã thò ra cởi áo sơ mi trên người cỏ.
“Dừng tay!” Sầm Dao quát một tiếng.
“Cò bảo tôi dừng tay?” Bộ Tử Ngang cười lạnh, nắm cằm cô, vẻ mặt lạnh lùng: “Chẳng phải cô mách với mẹ tôi, nói tôi không về nhà, không động vào cô sao? Đêm nay tâm trạng tòi tốt nên mới đế cò hưởng thụ một chút lạc thú trên giường. Tránh cho cò đói khát không nhịn được, không có việc gì lại đi kiếm chuyện cho tôi.”
Sầm Dao đã hiểu ra, người này bị mẹ anh ta cho một trận rồi.
Cò cười mỉa mai: “Vậy có phải tỏi nên cảm ơn cậu Bộ đã chấp nhận hy sinh lớn như vậy hay không?”
“Không cần cảm động đến rơi nước mắt, tôi chỉ đang làm còng ích mà thòi.” Bộ Tử Ngang híp mắt, nói, bàn tay luồn thắng vào trong áo sơ mi của cỏ.
Sầm Dao phát hiện anh ta cũng không phải đang nói đùa. Lúc ngón tay dài nóng hổi của người đàn ông lướt qua da thịt cô, cô run lên, vò thức co người sang bên cạnh tránh đi.
Cô nhíu mày: “Bộ Tử Ngang, anh đừng chạm vào tôi!”
Tám chữ, dứt khoát và lạnh lùng. Giống như ra lệnh.
“Cô biết cô đang nói chuyện với ai không?” Đầu mày Bộ Tử Ngang lạnh ngắt.
Cô nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/163196/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.