Trong phòng tràn ngập không khí tình nhân.
Một lát sau, Mạnh Trì nghe thấy tiếng gõ cửa khe khẽ, trái tim nhảy dựng lên. Cô lập tức tắt vòi sen, ánh mắt vội lướt qua bồn tắm lớn dành cho hai người.
Tuy rằng bình thường Thẩm Khinh Nhược hay giỡn nhưng khi tắm rất ít khi đùa giỡn.
Lẽ nào Thẩm Khinh Nhược muốn... vào phòng tắm?
Mạnh Trì đứng ở cạnh cánh cửa, cô không hiểu rõ lúc này rốt cuộc mình muốn để Thẩm Khinh Nhược vào hay không, trong lòng khá khẩn trương, chỉ he hé cửa.
Thẩm Khinh Nhược không có đẩy cửa, chỉ đưa túi đồ trong tay tới bên cạnh cửa, nói:
"Em không dùng đồ trong khách sạn mà nhỉ? Tôi có xuống dưới mua khăn tắm đồ ngủ... và một ít vật dụng tắm rửa."
Mạnh Trì nhận lấy túi đồ, khẽ nói lời cảm ơn, sau đó liền nghe thấy tiếng bước chân rời đi.
Cô nhẹ nhàng ấn khóa cửa, ôm túi đồ ngẩn ngơ, trong lòng có chút trống rộng.
Hóa ra... cô vẫn muốn Thẩm Khinh Nhược đi vào.
Khi Mạnh Trì ý thức được mình có ý nghĩ đó, cô cảm thấy mặt mình khô nóng, cô đặt túi đồ lên kệ, mở vòi sen. Một lát sau nhiệt độ của nước xoa dịu được nhiệt độ trên người cô.
Vốn dĩ Thẩm Khinh Nhược đang xử lý công việc, khi cô nhìn bảng biểu công việc trên màn hình điện thoại một lúc lâu vẫn không chú tâm vào được, bên tai cô là tiếng nước ào ào từ phòng tắm, tâm trí lại phút chốc vụt bay, cánh tay trắng nõn thon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chay-lan-ra-dong-co/3446969/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.