Tạ Trăn:
"Họ chỉ thiếu nhận chứng nhận (kết hôn) thôi."
Chị chủ lộ ra vẻ đã hiểu, nói sao nhỉ: Bây giờ Thẩm Khinh Nhược và Mạnh Trì giống như một đôi, sao lúc đầu cô không nhìn ra nhỉ?
Cô kịp phản ứng liền nói với Tạ Trăn:
"Sao cậu không nói sớm? Mình đã sắp xếp để họ ở phòng riêng..."
Tạ Trăn:
"Haizz, người ta mập mờ mà."
Chị chủ khá bất ngờ, lại nhìn Thẩm Khinh Nhược và Mạnh Trì, hai người này từ đầu đến cuối không có phản ứng, dường như Tạ Trăn nói gì họ đều thừa nhận.
Phút chốc trong lòng cô nghi ngờ: Quả thật Tạ Trăn không nói với cô, Thẩm Khinh Nhược và Mạnh Trì cũng không yêu cầu ở chung một phòng, có lẽ mập mờ thật? Nhưng họ mập mờ quá lộ, cứ dính lấy nhau, thiếu điều ôm nhau.
Chị chủ cười nói với Tạ Trăn:
"Giọng điệu của cậu có vẻ cay cú vậy, chướng mắt người ta êm đẹp à."
Tạ Trăn lầm bầm.
Hiếm khi cái miệng khôn khéo của Thẩm Khinh Nhược tắt tiếng, Tạ Trăn cũng không phân tích nguyên nhân bên trong, cô vội cười nhạo vài câu cuối cũng trút ra được oán khí thường ngày đối với Thẩm Khinh Nhược.
Từ đầu đến cuối Mạnh Trì và Thẩm Khinh Nhược đều không nói gì, bởi vì sự trùng hợp không lên tiếng này mà người ta hiểu lầm các cô âm thầm đồng ý.
Trong lúc đó các cô đều lén nhìn đối phương vài lần. Thẩm Khinh Nhược thấy nét mặt của Mạnh Trì vẫn bình tĩnh, thoạt nhìn như thể đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chay-lan-ra-dong-co/3384515/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.