Thẩm Khinh Nhược vừa ăn xiên que vừa nhìn Mạnh Trì, cô phát hiện sắc mặt Mạnh Trì khá thản nhiên, khiến cho người ta dù có nhìn cũng không thấy được, cũng không đoán ra được lúc này đang nghĩ gì.
Mạnh Trì thích cô? Trong lòng cô hơi nghi ngờ.
Mạnh Trì cầm xiên nướng hé miệng ăn, nhai kỹ nuốt chậm, ăn thôi nhình cũng hơi đẹp đẹp, dù sao so với Tạ Trăn thì đẹp hơn nhiều, Tạ Trăn phàm ăn tục uống, chỉ hận không thể nuốt luôn cái bàn.
Mạnh Trì nhận thấy ánh mắt của Thẩm Khinh Nhược liền quay đầu sang, sau khi nuốt đồ ăn trong miệng mới nói:
"Có chuyện gì sao?"
"Không có."
Thẩm Khinh Nhược thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm cây que đã ăn hết trên tay, trong lòng chợt cảm thấy trống rỗng.
Cô cảm thấy mình suy nghĩ quá nhiều, vừa rồi nữ sinh kia đến bắt chuyện, Mạnh Trì không hề nói gì, chỉ chỉ về phía cô, tuy nữ sinh đó lập tức hiểu ý rời đi. Nhưng như vậy thì sao, Mạnh Trì không nói câu nào, không nói quan hệ giữa các cô, cũng không nói cô là ai của Mạnh Trì, hơn nữa dù nói thì đã sao? Chẳng qua chỉ cản một đóa hoa đào mà thôi.
Hơn nữa, trước đó có người bắt chuyện với cô, chẳng phải cô cũng lấy Mạnh Trì ra cản sao?
Thẩm Khinh Nhược đang nghĩ như vậy thì bất chợt trong tay có thêm mấy xiên thịt bò nướng, người bên cạnh nói:
"Em gỡ thịt bò vào chén cho chị nha?"
Sau đó không chờ Thẩm Khinh Nhược nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chay-lan-ra-dong-co/3305183/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.