Lúc này Thẩm Khinh Nhược mới chú ý tới Mạnh Trì đưa chén đũa, cô cầm ấm trà, châm cho mình nửa ly, rồi cầm lên nhấp một ngụm nhỏ, nói:
"Trà này..."
"Thế nào?" Tạ Trăn hỏi.
"Thơm quá." Thẩm Khinh Nhược nói.
Tạ Trăn:
"..."
Cô bỗng rất nhớ Thẩm Khinh Nhược trầm tĩnh ít nói của trước kia.
Đến khi nào Thẩm Khinh Nhược mới bỏ được cái tật xấu khoác lác này?
Tiệm ăn Đông Bắc này làm ăn cũng khá lắm. Buổi tối chủ yếu bán xiên nướng, món ăn lên khá chậm nhưng mùi vị khá ngon.
Tạ Trăn đói ghê gớm, liền ăn hai chén cơm:
"Miến dưa chua hầm thịt heo này tuyệt, ngon bùng cháy, cơm cũng được, cảm giác là gạo Đông Bắc!"
Thẩm Khinh Nhược ở bên cạnh ăn rất nhã nhặn, mỗi món đều nếm thử một miếng, cơm cũng được nửa chén.
Mạnh Trì đã ăn cơm tối, hơn nữa không có thói quen ăn khuya, nhưng vì mùi vị không tệ nên cũng ăn hai miếng.
"Sao hai người ăn ít vậy? Không hợp khẩu vị sao?" Tạ Trăn hỏi.
"Hai người đều quá gầy, trên người không có thịt, nếu như bây giờ là ngày tận thế, hai người nhất định chết trước."
Tạ Trăn vừa nói ra khỏi miệng cũng không phải cố ý, sau khi nói xong tự mình nhìn hai người kia, tay nhỏ chân thon, vóc người cao gầy, mặc dù ăn nửa tháng miến dưa chua hầm thịt heo cũng nhất định không mập, nghĩ đến đây, Tạ Trăn không khỏi căm hận, miệng nuốt thêm họng cơm.
Cô cũng hết cách, rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chay-lan-ra-dong-co/2833915/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.