"Em ngã rồi... chị ơi cứu mạng..." Lão tam siết chặt điện thoại, vội hét lên, chơi mấy ván, miệng của lão tam gọi chị rất thuần thục.
Số 4 nhanh chóng tìm tới, sau khi kéo lão tam lên liền quăng cho vài vật phẩm y tế.
Lão tam cảm động nhặt lên, tiêm thuốc hồi máu, nói:
"Chị tốt quá à, thích chị nhất luôn."
Lão tam vừa dứt lời, lão tứ ở bên cạnh nhỏ giọng ho khan, vẻ mặt không hiểu nội tình, hỏi:
"Cậu bị sao vậy?"
Mạnh Trì mặt không đổi sắc, nói:
"Không có gì, cổ họng khó chịu."
Tiếng cười khẽ của số 4 ở bên kia vang lên trong tai nghe:
"Uống nhiều nước ấm vào."
"Ờm." Mạnh Trì hờ hững trả lời.
Bình thường Mạnh Trì cũng hờ hững như vậy cho nên các bạn cùng phòng cũng phát hiện khác lạ.
Tiểu nhị nói:
"Xảy ra chuyện gì vậy? Sao mình cảm thấy hai ván này chị ấy thay đổi rất nhiều, đánh dữ hơn!"
Lão tam:
"Mình đoán là do chúng ta thắng liên tục mấy ván, hệ thống cảm thấy chúng ta quá giỏi nên kéo chúng ta vào đống này."
Tiểu nhị nói:
"Ái chà, sự hiểu lầm hoàn mỹ, chúng ta cứ lù khù vác lu mà chạy thôi."
Lão tam:
"Mình không dám tưởng tượng nếu như chị ấy không chơi với tụi mình thì kiểu gì tụi mình cũng bị đám lão làng kia đánh không ngóc đầu lên được."
Lão nhị:
"Bình tĩnh, bây giờ cũng không còn nhiều thời gian, hệ thống sẽ đưa chúng ta đi, giờ chúng ta núp trong thùng rác đi."
Số 4 cười nói:
"Cần gì khoa trương như vậy, gần đây có hòm tiếp tế, đi không?"
Hòm tiếp tế là thiết bị hệ thống phát ra, mỗi lần đều có thể làm cho một đống người tranh nhau. Hòm tiếp tế có hai cách xuất hiện: một là hệ thống đưa ra ngẫu nhiên, một là do người chơi bắn súng báo hiệu, triệu hồi. Mà súng báo hiệu là một trong các vật phẩm trong trò chơi, rất hiếm, đa phần tỷ lệ xuất hiện trên ở vị trí nào đó trên bản đồ, có thể nhặt được cũng có thể không. Nếu chỉ đơn thuần dựa vào số đỏ đen thì khả năng mười ván cũng không thấy được.
"Đi xem thử, không chừng có thể nhặt được AWM."
AWM là một súng bắn tỉa sức sát thương rất cao, sử dụng rất tốt, có thể bắn tung mọi thứ, chỉ xuất hiện trong hòm tiếp tế.
"Chạy tới đó cũng xa, lái xe đi, gần mấy đứa có phương tiện di chuyển không?" Số 4 nói.
Phương tiện di chuyển trong game này thông thường là xe mô tô, ba người lái xe mô tô, xe dã chiến, xe bán tải, các phương tiện di chuyển khác nhau, có thể chở được số lượng người của đội bạn.
Mạnh Trì im lặng hồi lâu mới nói:
"Đường lớn đối diện có chiếc xe ô tô." Sau đó đánh dấu vị trí của chiếc xe.
Các cô lái xe đi, đụng mặt hai đội, số người không nhiều bằng các cô, thứ tự chạy đi là xe việt dã và xe mô tô, chiến đấu song song, đội xe việt đã bị các cô tiêu diệt, đội xe mô tô chạm mặt các cô liền ngay lập tức bỏ chạy.
Các cô nhanh chóng chạy tới hòm tiếp tế, số 4 ném đạn khói, một làn khói trắng bao quanh hòm tiếp tế đề phòng đồ các cô nhặt bị người khác phỗng tay trên.
"Có AWM, mấy đứa ai lấy đây?" Số 4 hành động khá nhanh, trước tiên xuống xe chạy đến vị trí hòm tiếp tế.
"Tuyệt vời!" Tiểu nhị nói: "Em không cần, em chỉ muốn nhìn xem thôi."
"Em cũng không cần, AWM trên tay em que cời lửa*, không có tác dụng lắm." lão tam nói.
*Từ gốc là 烧火棍 /thiêu hỏa côn/ loại công cụ mà trong nông thôn dùng để khơi lửa mỗi khi thêm củi vào hố lửa (không phải cái búa),dài khoảng 1m.
Mạnh Trì:
"Em không cần, chị nhặt đi."
"Được rồi, chị nhặt, khi nào mấy đứa muốn chơi thì tìm chị lấy." Số 4 nói tiếp: "Chỗ chị còn M24 nữa, bỏ đi thì tiếc lắm, mấy đứa có cần không?"
Trong quá trình chơi, người chơi chỉ có thể đem tối đa ba khẩu súng trong súng lục, súng tiểu liên, súng ngắm, súng trường. Thẩm Khinh Nhược đã có súng trường và súng ngắm, bây giờ muốn nhặt AWM, chỉ có thể bỏ một trong số đó, để có lợi trong cận chiến thì không thể bỏ súng trường, chỉ đành bỏ súng ngắm có thuộc tính giống M24.
"Súng ngắm ở trong tay em cũng không có ích gì." Tiểu nhị nói, kỹ thuật bắn súng của cô không tốt nên đã bỏ súng ngắm. Thường đều cầm hai súng trường hoặc một tiểu liên một súng trường.
"M24 em không có khả năng khống chế, hơn nữa em đã có Mini rồi."
Mini14 là khẩu súng trường quân đội, có thể dùng như súng bắn tỉa.
Thẩm Khinh Nhược vừa ném M24 thì nghe thấy một giọng nói trong tai nghe làm người ta bất ngờ:
"Cho em đi." Mạnh Trì nói.
"Được." Thẩm Khinh Nhược nói tiếp: "Toàn bộ linh kiện M24 chị đều ném hết, em nhặt nha."
"Chị nghe thấy gần đây có tiếng xe, có lẽ đám người lái xe mô tô vừa rồi tới tìm đồ mới. Mau lên xe thôi." Thẩm Khinh Nhược vội vàng nói.
Tiểu nhị ở gần xe nhất, lập tức lên chỗ tài xế.
Hai đội đuổi kịp gần hơn mười giây, Thẩm Khinh Nhược thò ra cửa sổ, bắn trúng kẻ địch ngồi ở ghế tài xế, kết thúc.
Chiếc xe lại chạy đi khoảng mười mấy giây, Thẩm Khinh Nhược nghe thấy tiếng súng khe khẽ, có người ngắm bắn các cô, cô vội vàng để tiểu nhị lái đến khu nhà. Âm thanh vừa dứt tiểu nhị đã bị đánh lén.
Chỗ các cô đậu xe là một đồng hoang, ngay gần đó có thể trốn trong đống cỏ khô bên cạnh.
Thẩm Khinh Nhược tìm được hướng của tay súng bắn tỉa, nã mấy phát về phía đối diện sau đó nhanh chóng có người ngã ra nhưng lại được đồng đội TA kéo lên.
Số lượng nhân số của đôi bên khá tương đương, đối phương tác chiến rất linh hoạt, trong đó có hai người am hiểu đánh lén.
Hai mươi giây sau, đối phương dò ra được nội bộ của các cô, dường như biết trong các cô chỉ có một người giỏi nên nhanh chóng sáp tới, trong lúc tiểu nhị lão tam bị đánh ngã lần nữa, tuy nhanh chóng được Mạnh Trì kéo lên nhưng chắc chắn làm cho đối phương thêm tự tin, thậm chí còn liều lĩnh xông tới.
Hai giây sau, đối phương ở trên khung chat buông lời:
'Mấy người đánh không lại tụi này đâu, đầu hàng đi, đừng làm ảnh hưởng tụi này chạy bo.'
Trong game qua một khoảng thời gian vòng tròn sẽ thu nhỏ người chơi phải đảm bảo mình ở trong vòng, nếu tín hiệu không được duy trì sẽ bị knock out. Trước đó trò chơi chưa được bình yên, mọi người quan tâm khu an toàn bên ngoài gọi là vòng bo, quá trình chạy vào khu an toàn thì được gọi là chạy bo.
Đối phương đều là nam, hi hi ha ha nói:
'Thua đi thua đi, tụi này sẽ theo chí hướng và nguyện vọng của mấy người tiến vào trong vòng cuối. Tụi này thắng sẽ cho mấy người ít máu."
Tiểu nhị tức giận tắt trò chuyện, nói:
"Chúng ta trì hoãn ngoài vòng cũng phải kéo bọn họ theo."
Lúc mới bắt đầu đối phương tung hỏa lực qua bên này, tiểu nhị và lão tam bị đánh ngã, trong lòng hơi sợ sợ, đổi lại là bình thường hai người đã sớm đánh qua loa, sau đó bắt đầu ván mới. Nhưng vừa rồi bị bọn họ nói như vậy làm cho ý chí chiến đấu nổi lên.
Trong lúc này Thẩm Khinh Nhược dưới sự che chở của đồng đội thuận lợi loại tên bắn tỉa bên kia, nhưng bất ngờ là lại có một tên bắn lén từ một hướng bí mật bắn tới, Thẩm Khinh Nhược bị đánh bại. Khi nãy đối phương biết được tâm trạng các cô thay đổi liền điều chỉnh lại, dùng chiêu đánh lén, thoát khỏi đội ngũ, ẩn nấp bắn qua.
Ngay khi Thẩm Khinh Nhược ngã xuống đất, tiểu nhị và lão tam hét lên 'A a a a a' đầy chói tai:
"Tiêu rồi! Tiêu rồi!"
"Bọn này quá âm hiểm, đánh không lại thì đánh lén."
"Mình nhịn hết nổi rồi, mình mở chat voice để rủa bọn này."
Tuy trong nhóm còn Mạnh Trì nữa, nhưng hôm nay Mạnh Trì mới chơi, đi chinh chiến chưa lâu, kinh nghiệm tương đương với con số 0, cho nên họ cam chịu thua ván này. Lúc nãy Mạnh Trì nổ súng rất ít, vội cứu viện đồng đội ngã xuống.
Thẩm Khinh Nhược bị đánh bại làm cho Mạnh Trì cảm thấy rất bất ngờ nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại, để Thẩm Khinh Nhược trốn xong sẽ nhanh chóng di chuyển bị trí. Bây giờ địch đã quay lại, không có thời gian cứu viện, cứu người không bắn được, địch sẽ chờ thời khắc này bắt hết một lượt hai người.
Mạnh Trì chơi game quá ngắn ngủi, tiến độ hành động khá máy móc nhưng cho dù Mạnh Trì khá kín đáo, sớm hoạch định xong lộ trình, từ đống cỏ khô này chuyển đến đống cỏ khô khác. Đối phương cảm thấy mối nguy hiểm tìm tàn đã giải quyết xong thì Mạnh Trì không đáng lo nên vội vàng xông tới.
Thẩm Khinh Nhược ngậm điếu thuốc, nhìn Mạnh Trì chuyển động trong màn hình, hơi ngồi thẳng dậy.
Sau khi Mạnh Trì xác định xong vị trí của tay bắn tỉa của đối phương liền nhanh chóng mở ống ngắm bắn. 'Đùng' một tiếng bắn lên vật che tay bắn tỉa bên cạnh.
Tiểu nhị và lão tam ý thức được Mạnh Trì nghiêm túc liền im lặng, gần như nín thở, sợ quấy rầy Mạnh Trì.
Biểu cảm của Mạnh Trì nhìn qua rất vững vàng, không hề giống tay mới chơi. Cô tùy tiện nhìn đối phương, hai tên đánh bại lão nhị và lão tam bò loạn trên mặt đất, tâm trạng dường như rất hấp tấp, nhìn bên cạnh mình, tiểu nhị và lão tam đã đóng hòm, Thẩm Khinh Nhược cũng lặng lẽ trốn bên cạnh đống cỏ khô, nếu như mình bị đánh bại, hai người sẽ bị đội tập kích họ kéo tới, mà mình và Thẩm Khinh Nhược sẽ bị loại.
Mạnh Trì khẽ thở dài một hơi, nhanh chóng dời mặt trận, sau đó thăm dò vị trí của tay bắn tỉa, đối phương cũng hành động rồi, hắn mặc bộ đồ màu nâu nhạt, gần như tàng hình trong đồng hoang, nhìn không ra bất kỳ dấu vết nào.
Ánh mắt của cô tùy tiện lướt qua hai người ngã dưới đất, bỗng ý thức được điều gì đó nên lập tức chuyển hướng, ngay sau đó bắt được tay bắn tỉa lộ mũ bảo hiểm ra ngoài.
Cô nhẹ nhàng tìm đường qua, giơ tay áp vào tai nghe, nhớ lại buổi chiều Thẩm Khinh Nhược nắm tay cô bóp cò súng:
"Lúc bắn súng, xác định tâm bắn xuống một chút..."
Sau đó cô dứt khoát mở ống ngắm nhắm bắn, đối phương cũng phát hiện tung tích của cô, tiếng súng bắn lén gần như vang lên cùng lúc đó.
Đồng hoang sau tiếng súng đấu tay đôi thì yên tĩnh lại, ba luồng khói xanh nhanh chóng từ trong hộp bay ra.
Trên màn hình xuất hiện thông báo:
'Đồng đội của bạn 【MC_417】 sử dụng M24 loại 'Đang ngồi ở đống bỏ đi'
Ánh mắt Thẩm Khinh Nhược từ màn hình chuyển qua bàn của mình, vừa rồi nhìn quá chăm chú, một khúc tàn thuốc quên gạt vào gạt tàn rơi xuống bàn. Cô bỏ điện thoại xuống, dùng khăn giấy hốt sạch tàn thuốc bỏ vào trong gạt tàn.
Cả đội ngay lập tức im lặng sau đó tiếng thét chói tai như sấm dậy vang lên trong trận tối nay.
"A a a a a Mạnh Trì cừ quá!"
"Quá cừ! Quá mạnh mẽ!"
"Cô gái ông trời chọn! Súng thần!"
Tiểu nhị lão tam và lão đại ở bên cạnh xem cuộc chiến diễn ra đã nhào qua giường của Mạnh Trì, ôm lấy cô cùng nhau la hét. Ngoài cửa không biết, nghe thấy chắc sẽ cho rằng phòng ngủ nữ 301 xuất hiện một hiện tượng thần kỳ.
Vừa rồi Mạnh Trì đang muốn tìm tay bắn tỉa, sau đó phát hiện hai người ngã dưới đất đều ngẩng đầu hướng về một phía. Phía đó không có gì che chở, tay súng kia không thể trốn ở đó, tia sáng chợt lóe lên, Mạnh Trì biết mấy người này giấu đầu lòi đuôi nên nhìn hướng ngược lại, vì vậy bắt được một góc nón bảo hiểm của tên kia.
Mạnh Trì ra tay nhanh hơn tên bắn tỉa, đối phương hoảng loạn bắn trật nên bị một phát súng của cô loại bỏ.
Nếu trong nhóm vẫn còn người chưa ngã xuống, mặc dù những người khác đã ngã rồi thì không được bắn thêm, cũng không lập tức bị loại, nhưng miễn là những người còn lại ngã xuống không dùng súng nữa cả đội sẽ bị loại, bởi vì ngã hết rồi không còn ai đến cứu.
Mạnh Trì vừa cứu Thẩm Khinh Nhược vừa mở chat voice liền nghe thấy đối phương huênh hoang:
"Mặc dù thua nhưng vẫn vinh quang, mặc dù thua nhưng vẫn vinh quang, mặc dù thua nhưng vẫn vinh quang, trong hộp của tôi có đầy đồ hợp với AKM, mấy người lấy đi."
Mạnh Trì nghĩ nghĩ, mở voice bình tĩnh nói:
"Cảm ơn đồ của mấy bạn, chúng tôi sẽ đánh đến vòng cuối."
Đối phương:...
Sau khi kéo Thẩm Khinh Nhược, Mạnh Trì ném ít vật phẩm y tế xuống.
Thẩm Khinh Nhược vừa định nói mình có nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt vào, ngoan ngoãn nhặt lên, nhỏ giọng nói:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]