"Em ngã rồi... chị ơi cứu mạng..." Lão tam siết chặt điện thoại, vội hét lên, chơi mấy ván, miệng của lão tam gọi chị rất thuần thục.
Số 4 nhanh chóng tìm tới, sau khi kéo lão tam lên liền quăng cho vài vật phẩm y tế.
Lão tam cảm động nhặt lên, tiêm thuốc hồi máu, nói:
"Chị tốt quá à, thích chị nhất luôn."
Lão tam vừa dứt lời, lão tứ ở bên cạnh nhỏ giọng ho khan, vẻ mặt không hiểu nội tình, hỏi:
"Cậu bị sao vậy?"
Mạnh Trì mặt không đổi sắc, nói:
"Không có gì, cổ họng khó chịu."
Tiếng cười khẽ của số 4 ở bên kia vang lên trong tai nghe:
"Uống nhiều nước ấm vào."
"Ờm." Mạnh Trì hờ hững trả lời.
Bình thường Mạnh Trì cũng hờ hững như vậy cho nên các bạn cùng phòng cũng phát hiện khác lạ.
Tiểu nhị nói:
"Xảy ra chuyện gì vậy? Sao mình cảm thấy hai ván này chị ấy thay đổi rất nhiều, đánh dữ hơn!"
Lão tam:
"Mình đoán là do chúng ta thắng liên tục mấy ván, hệ thống cảm thấy chúng ta quá giỏi nên kéo chúng ta vào đống này."
Tiểu nhị nói:
"Ái chà, sự hiểu lầm hoàn mỹ, chúng ta cứ lù khù vác lu mà chạy thôi."
Lão tam:
"Mình không dám tưởng tượng nếu như chị ấy không chơi với tụi mình thì kiểu gì tụi mình cũng bị đám lão làng kia đánh không ngóc đầu lên được."
Lão nhị:
"Bình tĩnh, bây giờ cũng không còn nhiều thời gian, hệ thống sẽ đưa chúng ta đi, giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chay-lan-ra-dong-co/2833909/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.