“ Bốp…”
Trong một gian phòng tối, cả căn phòng chỉ có duy nhất một cái bóng đèn ở giữa phòng. Trong phòng ngoài mùi ẩm ướt do không tiếp túc với ánh mặt trời còn có một mùi tanh của máu. Ở giữa phòng, một người phụ nữ đang cố gắng đứng trụ trên đôi chân không còn chút sức lực, nếu không phải hai tay cô đang bị trói được móc vào sợi xích treo lung lẵng trên trần nhà thì cô đã ngã té từ lâu.
Phải, đây là một phòng tra tấn, nằm ở sâu dưới lòng đất, phía bên trên là một khu biệt thự, hay nói cách khác là một cơ sở ngầm của Lập Hằng tại Việt Nam. Thông thường những căn phòng này được dùng để bức cung những tên gián điệp nhưng nó lại chưa bao giờ đón tiếp một nữ nhân.
Đây là một nữ nhân người Đức, một trong những người thân cận của Lập Hằng, cũng là thư kí kiêm bạn giường của hắn. Cô ta có vóc người ma quỷ, gương mặt đầy mỵ lực khiến cho tên đàn ông nào thấy cô cũng không kiềm được mà nổi lên dục vọng nguyên thủy.
Thế nhưng, không biết sao cách đây hai tiếng, dưới lệnh của lão đại cô ta được đưa tới đây. Không phải để bàn giao công việc mà là để…lãnh phạt.
Đã trôi qua hai giờ tra tấn, cô không biết đã ngất đi bao nhiêu lần, mỗi lần ngất đều bị bọn chúng dùng nước lạnh để gọi dậy. Trên người cô, bộ công sở thời thượng nhất mới vừa ra mắt cách đây một tuần đã không còn hình dáng. Người đầy vết máu, những dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-bang-de-ban-co-nuong-tu-chon/1915637/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.