“ Lập… Hằng…” Jam giương đôi mắt to tròn lên nhìn Lập Hằng, từ từ lết lại gần hắn, lấy tay níu níu ống quần của hắn. Trong đôi mắt tràn ngập sợ hãi, cùng hi vọng. Dù sao cô cũng đã ở bên hắn lâu như vậy, hắn không thể chỉ vì một cô bé không hề biết sự hiện diện của mình mà loại bỏ cô được.
“ Tại sao…sao lại đối với Thiên Đình như vậy. Cô ấy có lỗi gì. Rơi vào tay bọn hắn cô ấy biết làm sao đây. Bọn chúng là hắc đạo đấy, là hắc đạo đấy cô biết không.” Sư tự chủ của hắn đã không còn, hắn hất tay cô ra, rống lớn. Mọi sợ lo âu của hắn theo đó mà phát tiết ra, trong hai tiếng đồng hồ qua hắn đã sợ biết bao.
Chỉ mới có hai tiếng mà hai ngỡ đã hai năm, hắn rất lo lắng cho cô. ‘Bọn chúng chỉ cần sợi dây chuyền thôi, chỉ cần sợi dây chuyền thôi bọn chúng sẽ không làm gì cô’. Trong đầu hắn vẫn luôn tự nghĩ vậy. Nhưng chính hắn cũng không dám chắc, cô xinh đẹp như thế. Hắn đã cho người đi thương lượng với người bên kia, chỉ cần bọn chúng thả cô ra, hắn lập tức sẽ đưa mật mã không cần hắn phải tốn công phá.
Jam ngẫn người nhìn người đàn ông trước mặt cô, không đây không thể là người đàn ông mà cô đã theo suốt bao nhiêu năm. Tóc tai thì lộn xộn, cavat được tháo ra hai nút áo trước ngực đã bị bứt ra. Trong mắt luôn trầm tĩnh nay vương vấn biết bao nhiêu tơ máu. Hắn sao hóa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-bang-de-ban-co-nuong-tu-chon/1915631/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.